Edit: Kim
Phong Vân Đình bị đứa trẻ phản bác, sắc mặt có chút khó coi, đặc biệt là trước mặt Lăng Kiều, hắn cảm thấy rất mất mặt.
Phong Vân Đình nói: “Mày đã bị mẹ mày dạy không phân biệt được đúng sai rồi, cướp đồ của người khác là không đúng.”
Nam Chi nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ, “Cha à, chuyện làm ăn kinh doanh không phải cũng là cướp mối làm ăn của người khác sao, cha có thể, sao mẹ lại không thể.”
Có một số việc cũng tương tự, ví dụ như chuyện tu luyện, chính là cạnh tranh cùng thiên địa, cùng những người khác tranh giành linh khí.
Tiền tài cũng là một loại năng lượng.
Thậm chí tình yêu cũng là một loại năng lượng, có người nhận được tình yêu của người khác cả đời, nhận được sức mạnh xoa dịu tâm hồn.
Phong Vân Đình:……
Con mẹ nó hắn muốn đánh đứa trẻ.
Hơn nữa, nói như vậy, hắn lại không thể phản bác.
Chính là cảm thấy phụ nữ giống như Khổng Chân thật sự quá khó coi, cũng làm người ta thực ghê tởm.
Lăng Kiều không nhịn được nói: “Nhan Nhan, có việc có thể làm, nhưng cũng có việc không thể làm.”
Nam Chi lại hỏi: “Cái gì có thể làm, cái gì không thể làm?”
Lăng Kiều giải thích nói: “Không thể không phân biệt phải trái, cũng không thể vì quan hệ máu mủ mà không phân biệt phải trái.”
Nam Chi nhìn Lăng Kiều, không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào cô, nhìn đến mức trong lòng cô cũng bốc hỏa, đứa nhỏ này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3538642/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.