Edit: Kim
Nhưng bây giờ đứa trẻ không khóc cũng không nháo, bộ dạng rất ngoan ngoãn, ngược lại khiến Phong Vân Đình không biết nên nói cái gì.
Nam Chi thấy người cha này gọi cô, lại không nói lời nào, cầm nĩa lên ăn rất nghiêm túc, từng chút từng chút nhét vào trong miệng, sườn mặt phình ra, cổ nhỏ non mịn, giống như một con búp bê Tây Dương.
Phong Vân Đình càng không biết nên nói cái gì.
Lăng Kiều nhìn thấy cảnh này, dịu dàng nói với Nam Chi: “Nhan Nhan, cha cháu rất yêu cháu.”
Nam Chi ngước mắt khỏi thức ăn, nhìn Lăng Kiều và Phong Vân Đình, nhìn thấy Phong Vân Đình rất vừa lòng trước lời nói của Lăng Kiều, thậm chí còn có chút cảm động vì Lăng Kiều có thể nói ra lời này.
Trong lòng Nam Chi cảm thấy cạn lời, không thể để ta ăn ngon miệng một chút sao?
Nam Chi mỉm cười, “Cháu biết, cháu biết cha rất yêu cháu.” Nhưng càng yêu dì hơn.
Lăng Kiều có chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng gật đầu: “Nhan Nhan biết vậy là tốt, không cần vì chuyện của mẹ mà ầm ĩ với cha cháu, cháu phải biết rằng, chuyện này cha cháu đã làm đúng.”
Lăng gia và Phong gia đều là thế gia, Lăng Kiều cũng có thể xem như là con nhà có tiền, là thiên kim đại tiểu thư, vẫn luôn thích thầm Phong Vân Đình, coi việc gả cho Phong Vân Đình là mục tiêu cả đời.
Lăng Kiều sau khi trở thành đại tiểu thư này, không lập tức đi tìm đường chết, không hề bức ép Phong Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3538580/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.