Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Bạch Sương nghi hoặc nhìn mắt cá chân sưng tấy của Diêu Xu, bong gân sao có thể nghiêm trọng như vậy được.

Xương của nàng đã bị nứt.

Nhưng mà Bạch Sương cũng không để ý nhiều, dù sao người đau cũng không phải nàng.

Long Khuyết mang theo thị vệ đi phá hủy nơi ở của Long Tuy, hắn thật sự rất tức giận, nhất định phải khiến Long Tuy trả giá đắt.

Long Tuy cũng không rời đi, giống như đang chờ Long Khuyết tới, nhìn Long Khuyết phá nát sân nhà mình, nhìn Long Khuyết trút giận, lại cười giống như một người ngoài cuộc, không hề liên quan đến mình.

Nhìn thấy Long Tuy như vậy, Long Khuyết tức muốn chết rồi, kêu người trói Long Tuy lại, Long Tuy cũng không giãy giụa, có thị vệ tới trói lại, bị thị vệ xô đẩy, Long Tuy có chút chật vật, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ.

Tuyên Thanh nhìn chằm chằm vào Long Tuy, mày nhíu chặt.

Long Tuy một thân bạch y bị ném vào trong thủy ngục của Yêu Vương, nửa thân người bị ngâm trong làn nước vẩn đục, sắc mặt của Long Tuy cũng không hề thay đổi.

Tuyên Thanh thẩm vấn Long Tuy, “Rốt cuộc ngươi là ai, bao nhiêu tuổi, là chủng tộc gì?”

Long Tuy ngoan ngoãn nói: “Long Tuy, giao long, 4530 tuổi, à, ta đúng là một lão già.”

Tuyên Thanh không hoàn toàn tin, “Làm gì có yêu nào có thể sống lâu tới như vậy?”

Long Tuy thở dài, “Tất nhiên là có cách.”

Tuyên Thanh lập tức hỏi: “Cách gì?”

Con người theo đuổi trường sinh, yêu cũng không khác là bao, tuy rằng tuổi thọ của một triều đại không thể kéo dài quá lâu, nhưng ai mà không muốn sống lâu hơn một chút.

Long Tuy nhìn Tuyên Thanh không nói gì, Tuyên Thanh cũng biết chuyện cơ mật như vậy hắn sẽ không dễ dàng nói ra.

Tuyên Thanh nói sang chuyện khác: “Biến Diêu Xu trở thành yêu quái, có nguy hiểm gì không, nàng có chết giữa chừng không?”

Biểu cảm nhàm chán của Long Tuy lúc này mới hơi hiện lên vẻ thú vị, hắn nói: “Các ngươi chịu biến Diêu Xu trở thành yêu quái rồi sao?”

Tuyên Thanh không trực tiếp trả lời, mà hỏi: “Làm sao ngươi có thể chắc chắn, biến con người thành yêu quái, tuổi thọ sẽ gia tăng?”

Cơ thể Long Tuy hơi giật giật, mặt nước lập tức nổi lên mấy gợn sóng, hắn nói: “Tất nhiên đã có tiền lệ, cái yêu quái kia có thể sống tới khi khế ước giả chết, khế ước giả còn chết trước nó.”

Tuyên Thanh: “Là ai, đôi khế ước giả mà ngươi nói là ai?”

Long Tuy: “Là Yêu Vương.”

Tuyên Thanh:???

Biểu cảm của hắn quá mức khiếp sợ cùng cạn lời.

Long Tuy lại nở nụ cười, “Cái Yêu Vương kia yêu một nữ tử người phàm, nhưng mà nữ tử người phàm kia căn bản không tin hắn, cũng không muốn ở bên một cái yêu quái.”



“Cho nên, hắn kêu ta làm ra khế ước máu, lập khế ước cùng nữ tử người phàm kia.”

Tuyên Thanh mặt không cảm xúc hỏi: “Nữ tử người phàm có tình nguyện lập khế ước với hắn không?”

Tuyên Thanh phát hiện ra cái Yêu Vương kia thật sự rất giỏi gây rắc rối.

Long Tuy: “Tất nhiên là không muốn, nàng nghĩ người ta cũng không yêu nàng, cho nên mới làm ra cái loại đồ vật giống như khế ước máu.”

Tuyên Thanh:……

Có đê tiện quá hay không!

Tuyên Thanh hỏi: “Sau đó thì sao?”

Long Tuy: “Sau khi bọn họ lập khế ước máu, trong lòng nữ tử rất căm hận, hết lần này đến lần khác muốn tự sát, đồng quy vu tận với Yêu Vương, nhưng đều bị Yêu Vương cứu về rồi.”

“Cuối cùng nữ tử người phàm cũng thỏa hiệp, đại khái là không thể giãy giụa, đơn giản là không giãy giụa nữa.”

“Nhưng mà số tuổi thọ của con người quá ngắn, nháy mắt, đã già, sẽ chết.”

“Thấy nữ tử nhân loại già đi, Yêu Vương đau lòng đồng thời cũng rơi vào sợ hãi, một khi nàng chết đi, Yêu Vương cũng sẽ chết theo, vì thế, trước khi nàng chết, Yêu Vương lại nhờ ta cải tạo nàng thành yêu quái.”

Tuyên Thanh vội vàng hỏi: “Vậy sau khi biến thành yêu quái rồi thì sao?”

Long Tuy: “Sau khi biến thành yêu quái, Yêu Vương vẫn rất yêu nàng nha, tuy rằng nàng đã trở nên kỳ quái, thậm chí còn không nhận ra Yêu Vương, nhưng Yêu Vương lại hoàn toàn có được nàng, đặc biệt là khi nữ tử kia biến thành yêu quái, càng thêm ỷ lại vào Yêu Vương.”

Tuyên Thanh:……

Con mẹ nó!

Giờ khắc này, trong lòng Tuyên Thanh như có vô số đàn ngựa chạy qua.

Đây có phải là có bệnh không.

Tình yêu của Yêu Vương cũng thật đáng sợ.

Yêu Vương có yêu nữ tử người phàm kia không, có lẽ căn bản không phải là yêu, chỉ là dục, là dục vọng chiếm hữu, bị dục chi phối, thậm chí là bản tính và ham muốn tụ hợp lại với nhau, liền cảm thấy đây là tình yêu.

Kỳ thật tất cả đều là vì bản thân hắn, nữ tử cuối cùng cũng có thể chết, còn biến nữ tử thành yêu quái, nhưng mà cũng chỉ là vì tuổi thọ của chính mình.

Giống như Long Khuyết bây giờ, biến Diêu Xu thành quái vật, cũng là vì tuổi thọ của chính mình.

Điểm duy nhất khác, đó là Long Khuyết không yêu Diêu Xu.

Tuyên Thanh chỉ nói: “Ta không hoàn toàn tin lời ngươi nói.”

Chủ yếu là không tin một yêu quái có thể sống lâu như vậy, cho dù có là đại thụ che trời, thời gian dài như vậy, cũng sẽ bị sét đánh, bị lửa thiêu rụi.



Yêu giới sao có thể cho phép một người có tuổi thọ dài như vậy tồn tại được.

Long Tuy nói: “Tất nhiên ta có cách, tiểu khổng tước, ngươi có muốn sống lâu hơn một chút không?”

Tuyên Thanh chỉ nói: “Ngươi không cần dụ dỗ ta, ta còn trẻ, chưa tới lúc chết, không sợ chết già.”

Lời như vậy mà nói với yêu quái sắp chết quả thực có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng đối với yêu trẻ tuổi mà nói, hoàn toàn không bức thiết.

“Ôi, đau lòng quá.” Long Tuy dùng đôi tay ướt dầm dề ôm lấy ngực, “Trẻ tuổi thật là tốt.”

Tuyên Thanh bước ra khỏi phòng giam, Long Khuyết hỏi: “Thẩm vấn sao rồi?”

Long Khuyết không đi thẩm vấn, hắn sợ không thể khống chế được bản thân mình, sẽ giết chết kẻ đầu sỏ gây tội là Long Tuy, tất cả những chuyện này đều là do hắn làm ra khế ước máu.

Đúng là có bệnh, có bệnh.

Tuyên Thanh nói cho Long Khuyết nghe một lần, nghe thấy câu chuyện của cái Yêu Vương kia, Long Khuyết trực tiếp mắng: “Đầu óc hắn có vấn đề gì sao?”

“Sao hắn có thể yêu một người phàm?”

Giống như một con người đi yêu một con kiến, sống chết muốn thành thân với một con kiến, con kiến không vui, còn muốn lập khế ước với con kiến.

Đậu má!

Cái Yêu Vương quỷ quái kia đã chết từ lâu, Long Khuyết cũng không thể đánh chết hắn, bây giờ chỉ có thể đem một bụng lửa giận trút lên đầu Long Tuy.

Long Khuyết muốn giết chết tên Long Tuy kia, Tuyên Thanh giữ chặt Long Khuyết, “Bình tĩnh một chút, hắn chết rồi, ai biến Diêu Xu thành yêu quái.”

Long Khuyết nói thẳng: “Lỡ như hắn giết chết Diêu Xu, không phải ta cũng chết theo sao, ta không thấy tên nam nhân kia có ý tốt.”

Long Khuyết giống như một con thú bị bao vây, nhìn thấy dây thừng tròng vào cổ mình, nhưng hắn lại không có cách nào thoát ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn sợi dây thừng thít lấy cổ mình, càng ngày càng chặt, đến khi cổ hắn đứt lìa.

Có thể tưởng tượng được, Long Khuyết đã phải lo lắng tới mức nào.

Đồng sinh cộng tử, nghe thì lãng mạn đấy.

Nhưng mà!

Tại sao Long Khuyết phải đồng sinh cộng tử với một người phàm, dựa vào cái gì!

Trong lòng hắn tràn ngập cảm giác không cam lòng cùng tức giận.

Long Khuyết nghiến răng nghiến lợi, “Ta muốn biến Diêu Xu thành yêu quái, cho dù có là một con quái vật.”

Mặc kệ Long Tuy kia có mục đích gì, hắn chỉ muốn được sống.

“Loảng xoảng……”

Có tiếng đồ vật rơi vỡ, Tuyên Thanh và Long Khuyết nhìn sang, nhìn thấy một hộp đồ ăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.