Edit: Kim
Tại sao tất cả mọi người đều nghĩ cô sẽ tức giận!
Nam Chi hoàn toàn không hề tức giận nha, cô lắc đầu nói: “Ta thật sự không tức giận.”
Có cái gì mà phải tức giận, dù sao thì nơi nào cũng có thể tu luyện được.
Không thể ở trong cung Yêu Vương, vẫn còn có thể tới nhà dì Nhụy, hì hì!
Mẫu Nhụy đã chuẩn bị một bụng lời an ủi, kết quả nhìn thấy loại tâm trạng này của đứa trẻ, là thật sự không để ý, nàng nghẹn lại một chút.
Mẫu Nhụy nói: “Ngươi không tức giận cũng tốt, cái người sủng kia là ai, quân thượng cũng chỉ ham mê mới mẻ nhất thời, sẽ không lâu dài, hơn nữa, tuổi thọ của con người rất ngắn, rất nhanh sẽ chết.”
Nam Chi lại nói: “Không phải có bảo bối kéo dài tuổi thọ sao, Long Khuyết sẽ cho nàng ăn.”
Mẫu Nhụy:……
Ta là tới an ủi ngươi, ngươi lại làm ta hậm hực lo lắng.
Mẫu Nhụy khẽ cắn môi nói: “Cho dù tuổi thọ có thể kéo dài, nhưng người sủng sẽ nhanh chóng già đi, tuổi thọ dài, nhưng già rồi, gương mặt trở nên xấu xí, cơ thể chảy xệ, trên người có mùi hôi, quân thượng sẽ không thích.”
Nam Chi: “Không phải có bảo bối duy trì tuổi trẻ sao.”
Mẫu Nhụy hít sâu một hơi, “Cho dù có bảo bối như vậy, cũng là bảo bối rất trân quý, quân thượng sẽ thực sự cho một người sủng ăn bảo bối như vậy sao?”
Nam Chi gật đầu, “Sẽ nha!”
Mẫu Nhụy:……
Chết tiệt!
Mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3517187/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.