Edit: Kim
Giết ngươi?
Nam Chi khó hiểu nhìn Mẫu Nhụy, “Tại sao ta phải giết dì, thực lực của dì ở tộc Hoa yêu rất mạnh, giết dì rồi, thực lực của tộc Hoa yêu sẽ giảm đi.”
Mẫu Nhụy:……
Hiểu chuyện, nhưng không nhiều lắm.
Đứa trẻ căn bản không biết, bảo người ta giao quyền lực ra, còn khó chịu hơn bảo người ta đi chết.
Nam Chi thấy bộ dạng kiên định của Mẫu Nhụy, vì chức vị trưởng lão mà muốn chết, cô hỏi: “Dì Nhụy, dì nhất định phải làm trưởng lão sao?”
Mẫu Nhụy gật đầu: “Đúng vậy, ta nhất định phải làm trưởng lão.”
Nam Chi rất khó xử, “Nhưng mà ta không muốn giết dì Nhụy nha.”
Nam Chi suy nghĩ một hồi, nói với Mẫu Nhụy: “Dì từ từ, ta nghĩ cách một chút.”
Mẫu Nhụy:……
Nàng thật sự bị đứa nhỏ này làm cho hồ đồ rồi.
Nhìn khuôn mặt đứa trẻ nhăn lại, Mẫu Nhụy không nhịn được mà thở dài, “Ngươi sống ở cung Yêu Vương có tốt không?”
Nam Chi tùy ý nói: “Còn tốt.”
Mẫu Nhụy lại không mấy tin tưởng, sao có thể sống tốt được, tộc Hoa yêu vốn yếu ớt, lại vẫn còn là một đứa trẻ.
Tất cả đều là vì yếu ớt, bởi vì yếu ớt mà tuyệt vọng vùng vẫy.
Tộc Hoa yêu quá yếu, mới có thể đem hết hy vọng đặt lên người đứa trẻ, cho dù biết là vô dụng, nhưng vẫn muốn thử một lần.
Ánh mắt Nam Chi sáng lên, nói với Mẫu Nhụy: “Dì Nhụy, ta trở thành trưởng lão, dì làm việc thay ta, dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3515941/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.