Edit: Kim
Long Khuyết hỏi Tuyên Thanh: “Ngươi đưa người tới cung Yêu Vương làm gì?”
Tuyên Thanh: “Làm gì, đương nhiên là vì giải trừ khế ước máu rồi, chẳng lẽ ngươi không muốn giải trừ.”
Long Khuyết lập tức nói: “Đương nhiên ta muốn, có cách nào có thể giải trừ khế ước máu không, ta có nằm mơ cũng muốn có thể giải trừ khế ước.”
Nếu không phải vì có cái khế ước này, Long Khuyết sẽ để ý tới một người phàm sao, căn bản là sẽ không.
Tuyên Thanh thở dài một hơi nói: “Có muốn nói chuyện này cho các trưởng lão biết không?”
Long Khuyết trực tiếp lắc đầu, “Không thể, chẳng lẽ ngươi còn không biết đức hạnh của mấy trưởng lão đó sao, nói với bọn họ, cái người phàm kia sẽ gặp nguy hiểm.”
Tuyên Thanh gật đầu: “Ta biết rồi, ta sẽ tới Tàng Thư Các xem ghi chép, tìm cách giải trừ cái khế ước máu này.”
“Người đâu, trông chừng nữ nhân kia cho thật kỹ, không được để nàng ta xảy ra chuyện, hơn nữa, cũng để mắt tới quân hậu một chút, đừng để nàng gây xung đột.”
Tuyên Thanh nhạy bén hơn Long Khuyết nhiều, hắn cảnh cáo Long Khuyết, “Nhưng ngươi cũng đừng làm quá mức, đừng làm quân hậu không vui, đứa trẻ gây ầm ĩ, cũng chỉ có mình ngươi chịu.”
Long Khuyết:……
Con mẹ nó!
Đây là cái cuộc sống bi thảm gì?
Hắn là một cái Yêu Vương, tại sao lại phải dỗ dành nhiều người như vậy?
Người nào cũng cần hắn phải dỗ!
Tuyên Thanh nghiêm khắc hỏi: “Ngươi có nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3514881/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.