Edit: Kim
“Sao ngươi lại tới đây?” Long Khuyết nhìn thấy Tuyên Thanh đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt kinh ngạc, ngay sau đó sắc mặt rất khó coi, cảm thấy rất mất mặt.
Long Khuyết trừng mắt nhìn Nam Chi, Nam Chi trừng mắt nhìn lại.
Gặp chuyện không thể giải quyết được, phải đi tìm người lớn.
Ở trong lòng Nam Chi, Long Khuyết không được xem là người lớn, Tuyên Thanh là người lớn, còn có các trưởng lão là người lớn.
Nam Chi cảm thấy, tuy rằng các trưởng lão muốn khống chế Yêu Vương, nhưng không nhất thiết muốn Yêu Vương bị một người phàm khống chế.
Một mình Long Khuyết không thể giải quyết được vấn đề.
Tuyên Thanh nghiêm khắc liếc nhìn Long Khuyết, dò hỏi Long Khuyết rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.
Bây giờ Long Khuyết cũng không phải Long Khuyết của mấy trăm năm sau cương quyết không nói, cường đại tới mức không ai dám nghi ngờ Long Khuyết, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể nói ra.
Tuyên Thanh nghe xong, toàn thân tê dại.
Hắn hoài nghi, “Người kia có thật sự là Yêu Vương trưởng bối hay không, làm Yêu Vương, sao có thể chấp nhận cho hậu thế của mình chịu sự trói buộc của khế ước máu với một người phàm, đem tính mạng của con cháu mình giao vào tay người phàm?”
Tôn nghiêm của Yêu Vương để ở đâu?
Đừng nói là Yêu Vương, ngay cả yêu quái bình thường cũng sẽ không làm như vậy, đều sẽ không tự tìm đường chết mà ký khế ước máu với người phàm.
Khế ước máu nha!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3514870/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.