Edit: Kim
Nam Chi cười tủm tỉm nói: “Không phải ta cứu ngươi, là tướng….. Ca ca!”
Diêu Xu nhìn về phía Long Khuyết vẫn luôn đen mặt, đỏ mặt nói: “Cảm ơn ngươi.”
Long Khuyết: “Ha hả……”
Diêu Xu:???
Đội ngũ sửa soạn xong xuôi, tiêu đầu thấy cái anh hùng kia vẫn còn chưa đi, đi tới lắp bắp nói: “Các ngươi có đói bụng không, có cần ăn một chút không?”
Nam Chi: “Được nha.”
Ngươi là quỷ đói đầu thai sao?
Long Khuyết hỏi Diêu Xu, “Ngươi muốn đi đâu?”
Bây giờ hắn không thể không đi theo Diêu Xu.
Diêu Xu có chút thụ sủng nhược kinh nói: “Ta muốn tới kinh thành, làm phiền ngươi đưa ta tới kinh thành là được rồi.”
Kinh thành?!
Biến thành rồng, nháy mắt là tới.
Nhưng tưởng tượng đến việc biến thành bản thể, nhân loại nhát gan sẽ hét lên chói tai, Long Khuyết cảm thấy rất phiền.
Bởi vì Long Khuyết, Diêu Xu cũng bị người ta nhìn chằm chằm, những người khác nghe thấy lời Long Khuyết nói, đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn Diêu Xu.
Để Long Khuyết đi theo đội ngũ của bọn họ, như vậy, bọn họ cũng có một nhân vật cường đại, một đại hiệp tràn đầy cảm giác an toàn.
Tiêu đầu bóng gió dò hỏi Long Khuyết muốn đi đâu, Long Khuyết trực tiếp nói một câu: “Nàng ta tới nơi nào, ta sẽ tới nơi ấy.”
Tiêu đầu lập tức quấn lấy Diêu Xu, Diêu Xu vốn là một tiểu cô nương mười lăm tuổi, đối với lời khẩn cầu của tiêu đầu, cũng không thể cự tuyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3513393/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.