Edit: Kim
Nam Chi đã như vậy, càng đừng nói tới Mai Ngọc, Mai Ngọc căn bản không thể nhấc nổi chân, nước mắt lưng tròng nhìn Nam Chi.
Lúc này, ưu điểm của cơ thể cường tráng được thể hiện, Long Khuyết có thể sải bước đi bộ, nhưng cũng không thể bay.
Hắn nheo mắt nhìn Nam Chi và Mai Ngọc, “Bây giờ các ngươi có thể quay lại.”
Nam Chi cười với Long Khuyết, chẳng qua khóe miệng có chút cứng đờ, “Tướng công, ngài đi đâu, ta theo đó.”
Sao Long Khuyết lại tới nhân gian trước thời gian?
Đi theo, cần phải đi theo.
Nam Chi dùng hết sức kéo Mai Ngọc, chạy chậm tới bên cạnh Long Khuyết, túm chặt lấy góc áo của Long Khuyết.
Long Khuyết:……
Chết tiệt!
Long Khuyết muốn gỡ tay Nam Chi ra, Nam Chi siết chặt tay không chịu buông.
Toàn thân Long Khuyết đổ đầy mồ hôi, cũng không thể gỡ tay đứa trẻ ra, được rồi, thích làm sao thì làm.
Kết giới càng tới gần nhân gian thì lực đẩy càng mạnh, rất khó thoát ra ngoài, nhưng mà chắc chắn Long Khuyết có thể đi qua kết giới.
Kết giới của loài người, đối với Yêu Vương mà nói, có chút khó khăn, nhưng cũng không quá khó.
“Ngao ô……”
Trong đêm đen, rừng cây vang lên từng đợt sói tru, bầy sói vây quanh đám người đi đêm, dùng đôi mắt phát sáng xanh lè nhìn chằm chằm vào nhóm người này.
“Không ổn rồi, là sói.”
“Tiêu rồi, là sói.”
“Cứu mạng, cứu mạng, mẹ ơi……”
Nhìn thấy nhiều sói như vậy, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3513172/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.