Edit: Kim
“Ngươi qua bên kia chơi đi.” Ánh mắt Long Khuyết nhìn xuống, nhìn Nam Chi nói.
Hắn muốn nói chuyện riêng với Tuyên Thanh, có đứa nhỏ này bên cạnh, sao hắn có thể xin lỗi được.
Tuyên Thanh nói với Nam Chi: “Tộc Khổng Tước có linh quả rất ngon, Yêu Hậu có thể nếm thử.”
Nam Chi gật đầu: “Được nha.”
Cô cũng không muốn nghe hai người bọn họ nói chuyện, không phải việc của cô, cô chỉ là một đứa trẻ, vui vẻ lớn lên là được.
Nam Chi đi theo tỷ tỷ xinh đẹp tộc Khổng Tước đi ăn linh quả.
Nơi này thật tốt, linh khí đầy đủ, còn có nhiều đồ ăn ngon như vậy.
Lại nói tiếp, tới cung Yêu Vương rồi, Nam Chi còn chưa từng được ăn một loại trái cây nào của cung Yêu Vương đâu, linh khí còn phải mặt dày đi cọ mới có được, nói ra cũng thật là đáng thương.
“Trước kia ta nói các ngươi nên chung sống hòa thuận, ngươi không muốn, không phải bây giờ vẫn đứng chung một chỗ với nàng đó sao.” Tuyên Thanh có chút hung hăng mà nói.
Long Khuyết tự nhắc nhở mình tới đây là để xin lỗi, không phải tới cãi nhau với Tuyên Thanh, hắn sờ sờ mũi, “Là nàng ta nhất quyết muốn đi theo.”
Tới tộc Khổng Tước, Long Khuyết cảm thấy mang Yêu Hậu đi cùng là một chuyện vô cùng xấu hổ.
Tình cảm giữa hắn và Tuyên Phù, tộc Khổng Tước đều biết, bây giờ lại tùy tiện dẫn một người khác đến, cho dù là một đứa trẻ, nhưng thân phận chính là Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3510361/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.