Edit: Kim
Trong điện không còn một chỗ nào lành lặn.
Mai Ngọc không nhịn được mà nhìn Nam Chi, sức công phá quả thực kinh người.
Mai Ngọc nhìn bộ dạng buồn ngủ của đứa trẻ, lập tức nói: “Ta đi tìm tổng quản sửa chữa lại.”
Mai Ngọc còn chưa hành động, Tuyên Thanh đã tới, hắn híp mắt đánh giá cung điện hỗn độn một phen, ánh mắt còn nhìn qua lại giữa Nam Chi và Mai Ngọc.
Tuyên Thanh nói với Nam Chi: “Quân hậu, ta thay ngươi chuẩn bị cung điện mới, chờ cung điện sửa chữa xong, lại trở về sau.”
Nam Chi gật đầu, lại mơ mơ màng màng hỏi: “Cung điện mới có Tụ Linh Trận không?”
Tuyên Thanh trầm mặc một chút, cười nói với Nam Chi: “Không có Tụ Linh Trận, nhưng gần điện Yêu Vương hơn.”
Nam Chi gật đầu tỏ vẻ vừa lòng, sai đó dang hai tay ra với Mai Ngọc, mềm mại nói với Mai Ngọc: “Tỷ tỷ, ta buồn ngủ quá, ôm.”
Mai Ngọc không nói hai lời ôm Nam Chi lên, Nam Chi dựa đầu vào vai nàng ngủ rồi, nghe thấy tiếng ngáy khe khẽ, trong lòng Mai Ngọc vô cùng phức tạp.
Cái vật nhỏ này vừa nãy vô cùng hung ác, bây giờ lại là bộ dạng mềm mại, nhìn đúng là một đứa trẻ đáng yêu.
Tuyên Thanh nói: “Sẽ có thị nữ đưa các ngươi tới cung điện mới.”
Mai Ngọc nhẹ giọng nói: “Đa tạ tổng quản.”
Tuyên Thanh nói một câu không phải chuyện lớn gì, cuối cùng, lại hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Mai Ngọc hơi do dự, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3510160/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.