Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Một cái tiểu hoa yêu có thể trở thành Yêu Hậu, là kết quả của việc đánh giá khắp nơi.

Đứa nhỏ này được các tộc đề cử trở thành Yêu Hậu, là bởi vì tộc Hoa yêu yếu đuối, cho dù có trở thành Yêu Hậu, cũng không khiến thực lực của tộc Hoa yêu tăng lên bao nhiêu.

Để cho các chủng tộc ngang bằng mình chiếm được tiện nghi, còn không bằng để tộc Hoa yêu trở thành Yêu Hậu, việc trở thành Yêu Hậu cũng không có gì đáng nói.

Tộc Hoa yêu yếu ớt, trở thành Yêu Hậu cũng không mấy tác dụng với tộc Hoa yêu, bản thân không có thực lực, có một cái Yêu Hậu cũng không có gì.

Nhưng mà hành vi của đứa nhỏ này lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhìn thấy Long Khuyết liền gọi tướng công.

Long Khuyết xoay người lại, vẻ mặt nghi hoặc, “Ngươi gọi ta?”

Một nhãi con lại gọi hắn là tướng công?

Nam Chi lập tức xách váy, chạy tới trước mặt Long Khuyết, ngửa đầu lên nhìn Long Khuyết, “Tướng công, ta là Yêu Hậu tương lai của ngài.”

Long Khuyết lạnh nhạt, nói thẳng: “Ta không có Yêu Hậu, ta cũng không muốn cưới người khác, càng sẽ không cưới một tiểu nha đầu.”

Nam Chi tỏ vẻ khoan dung, “Ta biết bây giờ ngài không muốn cưới ta, nhưng sau này ta chính là Yêu Hậu của ngài.”

Mẫu Nhụy không ngờ lá gan của đứa trẻ này lại lớn tới như vậy, lại chạy tới trước mặt Yêu Vương nói mấy lời này.

Khổng tước yêu mới chết chưa tới trăm năm, bây giờ trong lòng Yêu Vương chỉ có khổng tước yêu.

Đứa trẻ này tùy tiện chạy tới trước mặt Yêu Vương nói như vậy, sẽ chỉ khiến Yêu Vương nổi giận.

Mẫu Nhụy lập tức hành lễ nói với Yêu Vương: “Yêu Vương điện hạ, tiểu bối trong tộc không hiểu chuyện, mong ngài tha thứ, nàng quả thực là Yêu Hậu tương lai trên danh nghĩa của ngài.”

Long Khuyết từ trên cao nhìn xuống ‘vị hôn thê’, trông nhu nhu nhược nhược, làn da trắng đến trong suốt, trên người mặc một bộ quần áo phức tạp, trông rất dễ thương.

Nhưng mà, trong lòng Long Khuyết chỉ cảm thấy buồn cười, đây là Yêu Hậu tương lai mà các trưởng lão tìm cho hắn sao, một đứa trẻ.

Mấy trưởng lão này đúng là không gì là không thể làm được.

Long Khuyết bực bội nói: “Ta không phải là tướng công của ngươi.”

Nam Chi: “Ta biết, chúng ta còn chưa thành thân, chúng ta chưa phải là phu thê.”

Long Khuyết:……

Đứa nhỏ này nghe không hiểu lời người khác nói sao?

Long Khuyết lạnh nhạt nói: “Ta không phải là trượng phu của ngươi, tương lai cũng không phải, ta sẽ không thành thân với ngươi, ngươi yêu ai thì thành thân với người đó cũng được, nhưng nhất định không phải là ta.”



Nam Chi nghiêng đầu nhìn Long Khuyết, “Ngài sẽ không cưới ta sao?”

Long Khuyết: “Đúng vậy.”

Nam Chi thở dài nói: “Vậy ngài phải nói xong với các trưởng lão, hủy bỏ cái hôn ước này đi được không, như vậy, ta sẽ không cần ngày nào cũng ngóng trông gả cho ngài.”

Long Khuyết:……

Nếu ta có thể cự tuyệt, ngươi cũng không phải là Yêu Hậu trên danh nghĩa của ta đâu.

Nam Chi còn truy vấn nói: “Ngài có thể giải trừ hôn ước của chúng ta không?”

Mẫu Nhụy lập tức nói: “Quân thượng, đứa trẻ không hiểu chuyện, chuyện Yêu Hậu, là niềm tự hào của tộc Hoa yêu chúng ta.”

Các trưởng lão khác cũng nói: “Đứa nhỏ này bây giờ đang chuẩn bị cho vị trí Yêu Hậu, tương lai nhất định nàng sẽ là một Yêu Hậu đủ tư cách, cùng quân thượng thống lĩnh Yêu giới.”

“Ha hả……” Long Khuyết cười lạnh một tiếng, cảm thấy bị uy hiếp sâu sắc, hắn không thể chọn Yêu Hậu cho mình, mà là mấy trưởng lão này đã họp lại, bàn bạc rồi đưa một nữ nhân tới cho hắn.

Thậm chí còn là một đứa trẻ.

Hắn không nhất thiết phải có Yêu Hậu, nhưng mấy trưởng lão này lại đưa tới một đứa trẻ, điều đó sẽ khiến vị trí Yêu Hậu của hắn bỏ trống mấy trăm năm.

Thật là đáng giận.

Mấy trưởng lão này, sớm hay muộn hắn cũng sẽ giết cả đám, sau đó sẽ chọn ra những người khác ở trong tộc ủng hộ hắn.

Long Khuyết không nói gì, Nam Chi lôi kéo tay áo Long Khuyết, Long Khuyết lập tức phất tay áo, ném Nam Chi ra xa, cô thình thịch nện xuống mặt đất, ai u ai u kêu to, “Cứu mạng, bắt nạt trẻ con, cứu mạng…….”

Nam Chi chỉ trích Long Khuyết, “Ngài đánh trẻ con, đánh thê tử, ngài bạo lực gia đình, ngài không phải là tướng công tốt.”

Long Khuyết:……

Gân xanh trên trán hắn giật giật, cố gắng kìm nén cơn tức giận, “Câm miệng, bằng không ta sẽ giết ngươi.”

Nam Chi lập tức hu hu hu đứng lên, “Đừng giết ta, ngài giết thê tử, ngài là người xấu.”

Mẫu Nhụy nghe đứa trẻ gào to, như bị sét đánh, nàng nhìn đứa trẻ la lối khóc lóc, thậm chí còn hoài nghi là mình đang nằm mơ, đây là thứ trẻ con gì.

La lối khóc lóc trước mặt quân thượng sao?

Sắc mặt Mẫu Nhụy trở nên cực kỳ phức tạp, sợ hãi, tức giận, cạn lời, hơn hết là lo lắng, lo lắng cho tương lai của tộc Hoa Yêu.

Bây giờ Yên Phi chọc giận Yêu Vương, sao có thể được Yêu Vương che chở, Yêu Vương sẽ không che chở cho tộc Hoa Yêu.

Long Khuyết không muốn dây dưa với một đứa trẻ, sải bước muốn đi, Nam Chi lập tức ngăn trước mặt Long Khuyết, “Tướng công, khi nào thì ngài cưới ta?”

Trong cổ họng Long Khuyết quay cuồng một tiếng rồng gầm, rít gào muốn phát ra, hắn lạnh lùng nhìn Nam Chi, giọng nói lạnh như băng, “Ta sẽ không cưới ngươi.”



Nam Chi nói: “Vậy ngài giải trừ hôn đi, giải trừ hôn ước rồi ta sẽ không gả cho ngài nữa, ngài cũng không cần phải cưới ta, tại sao ngài lại không giải trừ?”

Tại sao lại không giải trừ sao, là vì không thể!

Có trưởng lão rất có hứng thú nhìn một màn này, thậm chí còn có trưởng lão hỏi Nam Chi: “Ngươi muốn gả cho quân thượng sao?”

Nam Chi gật đầu: “Đúng vậy.” Cung Yêu Vương rất tốt.

Trưởng lão lại hỏi: “Ngươi thật sự thích quân thượng?”

“Thích!” Nam Chi gật đầu thật mạnh, “Ta còn thích cung Yêu Vương, nơi này rất tốt.”

Các trưởng lão:……

Tầm mắt của yêu quái tộc Hoa Yêu thật là ngắn, bọn họ đều tỏ vẻ khinh thường, khiến cho Mẫu Nhụy đỏ bừng mặt, thể diện cả đời này đều bị ném đi hết.

Ngay cả tộc Hoa Yêu cũng mất hết mặt mũi, hoa yêu cỏ cây vốn đã nhỏ yếu, bị Yêu tộc kỳ thị, bây giờ còn mất mặt như vậy.

Trong lòng Mẫu Nhụy thầm nghĩ, trở về rồi, nhất định phải dùng hết tất cả biện pháp giáo dục Yên Phi.

Nàng không nên dễ dàng đưa đứa trẻ tới đây gặp quân thượng.

Thật là mất mặt xấu hổ!

Long Khuyết đột nhiên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng có chút sắc bén, khuôn mặt hắn còn mơ hồ kéo dài ra, biến thành hình đầu rồng, cuối cùng vẫn giữ nguyên khuôn mặt người.

“Ngươi muốn thành thân với ta!” Long Khuyết cảm thán nói, “Ngươi có biết, thành thân với ta, sẽ có hậu quả gì không?”

Nam Chi trong trẻo sâu thẳm nhìn Long Khuyết, thanh thúy nói: “Chỉ cần ngài không ăn thịt ta, ta đều không sợ.”

Mọi người:……

Nói lá gan nàng lớn, nàng lại rất sợ chết, nói nàng nhát gan, nàng lại vọt tới trước mặt Yêu Vương, muốn Yêu Vương cưới nàng.

Có trưởng lão xem náo nhiệt còn sợ chưa đủ lớn chuyện, “Yêu giới đã lâu không náo nhiệt như vậy, lần này Yêu Vương đại hôn, nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt.”

Trưởng lão Khổng Tước lập tức liếc mắt nhìn trưởng lão đang nói chuyện một cái, “Để quân thượng cưới một đứa trẻ, sẽ khiến người khác chê cười.”

Trưởng lão Quy tộc chậm rì rì nói: “Quân thượng là vua của Yêu giới, tất cả mọi người đề thần phục Yêu Vương, ai dám chê cười Yêu Vương, Yêu Vương làm cái gì cũng đúng.”

“Tuổi thọ của chúng ta dài, không cần để ý tuổi tác, hơn nữa quân thượng nhìn đứa trẻ lớn lên, tình cảm tự nhiên sẽ tốt đẹp.”

“Ta tán thành thành thân.”

Những trưởng lão này hoàn toàn khiêu chiến sự kiên nhẫn của Long Khuyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.