Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

“Mai Ngọc nói ngươi muốn ta đưa ngươi đi gặp quân thượng?” Mẫu Nhụy hỏi Nam Chi, giống như một cái trưởng bối ôn hòa.

Nam Chi nở nụ cười dịu dàng, chỉ lộ ra hàm răng, không phát ra tiếng cười, dùng ánh mắt trông mong mà nhìn Mẫu Nhụy, ngoan ngoãn không nói nên lời.

Mai Ngọc đứng bên cạnh thấy vậy, giống như bị ong đốt vào mắt, vội vàng cúi đầu.

Đứa nhỏ này thật sự biết cách diễn kịch, sau lưng là không chút cố kỵ, như thế nào thoải mái thì làm thế ấy, thậm chí có thể gọi là phóng đãng.

Trước mặt Mẫu Nhụy, lại giả vờ chỉnh tề.

Mai Ngọc đột nhiên muốn nhìn thấy bộ dạng bị vạch trần của nàng.

“Tại sao ngươi lại muốn gặp quân thượng?” Mẫu Nhụy hỏi.

Nam Chi ngoan ngoãn nói: “Ta muốn biết quân thượng trông như thế nào, hắn là trượng phu tương lai của ta mà.”

Tay Mẫu Nhụy xoa xoa huyệt thái dương, nhìn chằm chằm vào Nam Chi hồi lâu, đột nhiên mỉm cười, phong hoa tuyệt đại, “Khá tốt, ngươi nên thấy được phong tư của quân thượng một lần, nhất định ngươi sẽ thích, cũng sẽ không oán giận khi phải trở thành người quân thượng thích.”

Nam Chi càng cười ngoan ngoãn thẹn thùng, “Ta hiểu rồi dì Nhụy.”

Cô nhìn thoáng qua Mai Ngọc, làm nũng với dì Nhụy, “Dì Nhụy, Mai Ngọc rất tốt với ta, dì đừng bắt nàng phơi nắng nữa.”

Mai Ngọc:……

Cảm ơn ngươi còn nhớ cầu tình cho ta.

Đây là một chuyện nhỏ không đáng kể, Mẫu Nhụy tùy ý gật đầu, xem như là đồng ý rồi, cũng coi như là cho cái Yêu Hậu tương lai một chút mặt mũi cùng quyền thế.

Nhưng mà Mẫu Nhụy vẫn cảnh cáo Mai Ngọc một chút, “Sau này phải hầu hạ Yên Phi cho tốt, xảy ra sai lầm gì, ta sẽ một đao băm ngươi ra.”

Thân thể Mai Ngọc run lên, lập tức nơm nớp lo sợ cáo tội.

Mẫu Nhụy là người hành động rất quyết đoán, nhanh chóng đưa Nam Chi đi tới cung Yêu Vương.

Nam Chi đánh giá Yêu giới, Yêu giới linh khí đầy đủ, là một thế giới tồn tại độc lập ngăn cách với thế giới con người, thi thoảng sẽ có người phàm đột nhập vào Yêu giới, nhìn thấy một số thứ kỳ diệu, viết ra một số câu chuyện kỳ lạ.

Cũng có yêu quái trốn khỏi Yêu giới, gây náo loạn ở nhân gian, khiến người phàm phải khiếp sợ.

Những yêu quái như vậy sẽ bị bắt về Yêu giới.



“Ô……” Trong không trung hình như có tiếng chim hót, réo rắt dễ nghe, đến gần rồi có thể nhìn thấy được chim chóc có những bộ lông rực rỡ.

Đẹp quá, Nam Chi thầm cảm thán, có thể sống ở đây thì thật là tốt.

Cung Yêu Vương rộng lớn nằm trên đỉnh núi, có những đám mây vây quanh.

“Sau này khi ngươi và Yêu Vương thành thân, sẽ sống tại cung Yêu Vương, nơi này tập trung rất nhiều thiên tàng địa bảo, vàng bạc bảo vật của nhân gian ở đây cũng có, nhưng mà cũng chỉ như cục đá ven đường mà thôi.”

Mẫu Nhụy đầy ẩn ý nhìn đứa trẻ đang đánh giá cung Yêu Vương, “Ngươi có thích nơi này không?”

Còn chưa đi vào cung Yêu Vương, Nam Chi đã cảm nhận được nguồn linh khí mênh mông cuồn cuộn, cô rụt rè gật đầu, lộ ra nụ cười ngoan ngoãn dịu dàng, “Dì Nhụy, ta rất thích.”

“Thích là tốt.” Lúc này Mẫu Nhụy có chút hối hận, biết vậy nên sớm cho đứa trẻ cảm nhận được sự phú quý của cung Yêu Vương, trẻ con luôn thích thứ tốt đẹp.

Mẫu Nhụy lại hỏi: “Ngươi có muốn ở nơi này không?”

Nam Chi gật đầu: “Dì Nhụy, ta muốn, ta phải gả cho Yêu Vương, trở thành Yêu Hậu.”

“Tốt, có chí khí, chim bay cá nhảy mà sinh ra hung mãnh, tộc Hoa yêu chúng ta không dễ dàng gì mới có thể hóa hình, tu hành cũng khó khăn, cực kỳ yếu ớt, ngươi trở thành Yêu Hậu, tộc Hoa yêu chúng ta sẽ không bị người ta khinh thường nữa.”

Thật ra Mẫu Nhụy cũng có mấy phần yêu thương khích lệ đứa trẻ, nàng sâu kín nói: “Muốn trở thành Yêu Hậu không phải chuyện dễ dàng, không riêng gì trở thành Yêu Hậu trên danh nghĩa, còn phải có được trái tim của Yêu Vương.”

Nam Chi mỉm cười gật đầu, cảm thấy khóe miệng cứng đờ, đi theo vào trong cung Yêu Vương, linh khí dày đặc giống như sương mù, khiến cho toàn cung Yêu Vương giống như tiên cảnh.

Nam Chi lén lút hấp thụ linh khí, thật sự sảng khoái, Yêu Vương còn tu luyện ở nơi đầy đủ linh khí như vậy, sẽ càng ngày càng lợi hại.

Mấy trăm năm qua đi, cũng đủ để Yêu Vương trở nên rất lợi hại, tương lai sẽ không để mấy trưởng lão vào mắt, cho dù hắn có muốn cưới một nữ tử nhân gian.

Wow, nơi này thật là tuyệt, ta muốn ở đây.

Nam Chi quyết định, cô phải gả cho Yêu Vương, nếu Yêu Vương không đồng ý, cô cũng có thể cưới Yêu Vương.

“Yên Phi, mau thỉnh an các trưởng lão.” Mẫu Nhụy đưa Nam Chi vào đại điện, trong đại điện là trưởng lão thủ lĩnh của các gia tộc.

Nam Chi liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy có đủ loại hình dáng kỳ quái, có trưởng lão có đầu báo, có trưởng lão có bàn tay chim ưng, có trưởng lão vẽ đầy màu sắc lên mặt, không nhìn rõ ngũ quan cho lắm.

Tóm lại, trên người các trưởng lão này, đều ít nhiều giữ lại chút đặc thù của gia tộc, coi đây là niềm tự hào của gia tộc.

Mẫu Nhụy vốn dĩ đã đẹp, bây giờ còn đứng giữa đám người có hình thù kỳ quái, càng thêm phong hoa tuyệt đại, nhan sắc được tôn lên đẹp không gì sánh được.

Nhìn thấy Mẫu Nhụy, có một số trưởng lão chào hỏi nàng, trong lời nói có chứa một chút đùa bỡn ái muội, thấy rõ sự coi thường, Mẫu Nhụy làm như không phát hiện ra, đung đưa tà váy, thành thạo chào hỏi đám trưởng lão.

Tộc trưởng tộc Khổng Tước híp mắt đánh giá Nam Chi, một hồi lâu mới hừ một tiếng, “Đồ bắt chước này quá xấu.”



Tộc khổng tước đẹp đẽ ưu nhã, ai cũng là mỹ nhân, thực khinh thường cái Yêu Hậu tương lai này.

Nam Chi dùng đôi mắt tròn xoe trong veo, không hề cố kỵ nhìn thẳng vào trưởng lão tộc Khổng Tước, cô mỉm cười nhẹ, “Ngươi thật là đẹp.”

Trưởng lão Khổng Tước:.............

Mẫu Nhụy vươn ngón tay ra, chọc chọc vào trán Nam Chi, cười tủm tỉm nói: “Yên Phi, đây là trưởng lão tộc Khổng Tước, là cường giả Yêu giới, không được vô lễ.”

Trưởng lão Khổng Tước hừ một tiếng, vẻ mặt ngạo mạn, cổ duỗi dài giống khổng tước, ưu nhã không nói nên lời.

Nam Chi nhìn trưởng lão Khổng Tước, có thể tưởng tượng được nữ tử Yêu Vương thích đẹp đến mức nào.

Đẹp quá, thật là đẹp!

Yêu Vương thích, Nam Chi cũng thích.

“Yêu Vương điện hạ tới.” Một giọng nói vang lên, cắt đứt cuộc trò chuyện của các trưởng lão.

Ngay sau đó, có tiếng chuông vang lên, Nam Chi lập tức nhìn về phía cửa, thấy được một nam tử mặc huyền y thêu chỉ vàng, khí chất hiên ngang, khuôn mặt giống như ngọc thạch thượng đẳng không chút tì vết, điêu khắc tỉ mỉ mà tạo thành.

Khóe mắt hắn hơi hồng, màu đỏ này khiến hắn trông có chút tà mị sống động, lại tạo cho hắn một loại hơi thở nguy hiểm.

Mái tóc dựng cao với những đường cong sắc nhọn ở đuôi, hắn ung dung ngồi trên ghế, tay chống cằm, không kiên nhẫn nhìn các trưởng lão bên dưới.

Hắn lắc lắc ống tay áo, lười biếng hỏi: “Chuyện gì?”

Các trưởng lão lập tức tụm năm tụm ba nói về chuyện trong Yêu tộc, Yêu Vương lười nghe, liếc mắt đánh giá người trong đại điện, lại đối diện với một đôi mắt trong veo sâu thẳm.

Trẻ con?

Long Khuyết đánh giá đứa trẻ, trong lòng nghi hoặc, đây là hậu bối của cái trưởng lão nào?

Nam Chi lập tức nở nụ cười với Long Khuyết, chớp chớp mắt với hắn, ta muốn kết hôn với người này.

Sau khi nghị sự xong xuôi, Long Khuyết muốn đi, Nam Chi lập tức đuổi theo Long Khuyết, hô: “Tướng công.”

Long Khuyết:???

Các trưởng lão:……

Thật thẳng thắn, thật lớn mật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.