Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Học tập để trở thành nữ tử mà Yêu Vương thích quá vất vả, phải nghĩ cách trốn học.

Nam Chi không thích học những thứ này.

Người lớn các ngươi không học, để một đứa trẻ như ta phải học, đã có bí pháp biến thành nữ tử mà Yêu Vương yêu, vậy sao người lớn các ngươi không biến đi.

Tóm lại dưới góc nhìn của đứa trẻ, người lớn các ngươi rất quá đáng, nhưng ta lại không có năng lực phản kháng, để mặc cho các ngươi muốn làm gì thì làm.

Các ngươi đều biết, cho dù có biến thành hình dáng mà Yêu Vương yêu, Yêu Vương cũng chưa chắc đã thích, nhưng các ngươi vẫn làm.

Nam Chi thầm lẩm bẩm về mấy trưởng lão trong Yêu tộc.

Nam Chi không nhịn được hỏi hệ thống: “Bọn họ đều biết Yêu Vương chưa chắc đã thích, tại sao còn muốn làm như vậy?”

Hệ thống chỉ nói: “Thử một lần cũng không tổn thất gì, cho dù có hủy hoại một người, người đó rất vất vả, nhưng cũng không phải là bản thân mình vất vả, khó chịu.”

Nam Chi:……

Ta muốn mắng người.

Nam Chi đột nhiên hỏi: “Nếu Yêu Vương cùng thích tỷ tỷ dịu dàng và nữ tử người phàm kia, thì hắn thích ai hơn?”

Hệ thống:……

Đây là câu hỏi quỷ ma gì?!

Loại vấn đề này để Yêu Vương tự trả lời, Yêu Vương cũng cảm thấy đau đầu.

Hệ thống suy nghĩ, “Ta cảm thấy, vẫn là thích nữ tử người phàm hơn.”

Nam Chi wow một tiếng, “Tại sao, tại sao lại là nữ tử người phàm, rõ ràng tỷ tỷ dịu dàng đối xử tốt với Yêu Vương hơn, vì Yêu Vương làm rất nhiều việc.”

Tỷ tỷ dịu dàng kia còn vì Yêu Vương mà chết, vì bảo vệ Yêu Vương mà chết.

Nếu cái này không phải là yêu, thì cái gì mới gọi là yêu?

Hệ thống nói: “Có lẽ vì nàng kia vì Yêu Vương mà làm nhiều việc, mới có thể khiến Yêu Vương nhận ra, lúc ấy hắn vô năng cỡ nào, cần một nữ tử bảo vệ.”

“Có lẽ bởi vì nàng chết, mới có thể chiếm vị trí vô cùng quan trọng trong lòng Yêu Vương, khiến Yêu Vương nhớ kỹ, ký ức được tô điểm thêm, càng thêm tươi đẹp.”

Nam Chi:!!!!

Mẹ nó!

Nam Chi sợ ngây người!



Nam Chi kích động nói: “Đây hẳn là tra nam đi, ca ca, sao ngươi lại biết rõ tra nam nghĩ gì như vậy, ca ca, ca ca, chẳng lẽ ngươi cũng là…..”

Hệ thống lập tức nói: “Ta không phải tra nam.”

Nam Chi do dự: “Nhưng mà ca ca, ngươi biết rất rõ.”

Hệ thống: “Ngươi nhìn nhiều cũng sẽ biết, chỉ đơn giản là thói hư tật xấu của con người mà thôi.”

Nam Chi nỗ lực tu luyện, hấp thụ linh khí trên giường ngọc, thi thoảng lại nhảy ra khỏi giường, hoạt động cơ thể cứng đờ.

Mai Ngọc phơi nắng từ khi mặt trời lên cao tới tận khi mặt trời lặn, toàn thân trở nên tái nhợt, môi tái da bong tróc, trông giống như thực vật bị mất nước.

Nam Chi từ trong phòng đi ra, trong tay bưng chén trà, đưa cho Mai Ngọc, “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi uống chút nước đi.”

Mai Ngọc do dự mà nhìn Nam Chi, nàng xua tay nói: “Ta không khát.”

Cơ thể nàng bây giờ hận không thể nhảy vào nước, nhưng nước do đứa nhỏ này bưng tới, nàng không dám uống.

Ngươi rõ ràng rất khát nha!

Nam Chi thấy Mai Ngọc cự tuyệt nước do mình đưa, cũng không tức giận, tự mình uống sạch nước trong chén trà.

Mai Ngọc:……

Đứa nhỏ này đang trả thù nàng sao?

Nói Mai Ngọc không ghen ghét với đứa trẻ này, là không thể nào, cùng là hoa yêu, nhưng cái hoa yêu nho nhỏ này lại là Yêu Hậu tương lai.

Hoa yêu mẫu đơn Mẫu Nhụy thống lĩnh tộc Hoa yêu, thực lực mạnh mẽ, cao cao tại thượng.

Mà nàng lại thật sự rất hèn mọn, thời điểm huấn luyện Yên Phi, Mai Ngọc ít nhiều có đưa cảm xúc cá nhân vào trong đó.

Quang minh chính đại mà trả thù riêng.

Nhưng mà, bây giờ Mai Ngọc cảm thấy như bản thân sắp chết, chỉ muốn ngâm mình trong nước.

Nam Chi đi theo phía sau Mai Ngọc, nhìn Mai Ngọc nhảy vào trong ao, nhìn Mai Ngọc lộ ra vẻ mặt thoải mái, đột nhiên nói: “Mai Ngọc tỷ tỷ, sau này ta sẽ không nghe lời ngươi, để dì Nhụy ngày nào cũng phạt ngươi phơi nắng.”

“Phốc…… Khụ khụ khụ!!” Mai Ngọc bị những lời này làm cho bị sặc, nước tràn vào khoang mũi khiến Mai Ngọc càng thêm khó chịu.

“Yên Phi, ngươi đang nói cái gì vậy?” Giọng nói của nàng trở nên bất an, nhìn ánh mắt trong veo của đứa trẻ, đứa trẻ dùng đôi mắt trong trẻo xen lẫn tàn nhẫn, nhìn chằm chằm vào nàng.

“Yên Phi, ngươi làm sao vậy?” Mai Ngọc không nhịn được hỏi.

Nếu đứa trẻ làm ầm ĩ lên, đứa nhỏ này là Yêu Hậu tương lai, bản thân nàng chỉ là một yêu hoa mai hèn mọn, ai quan trọng hơn không cần nói cũng biết.

Mai Ngọc không khỏi thấp thỏm, có phải mình đã làm quá mức, để đứa trẻ phát hiện ra điều gì.

Mai Ngọc không nhịn được mà suy đoán, chẳng lẽ đứa nhỏ này gây náo loạn như vậy, là vì muốn trả thù nàng?



Mai Ngọc không phải không biết có đôi khi mình đã quá mức khắc nghiệt, giống như việc nằm trên giường ngọc, không cần thiết nhất định không được xoay mình trong một hai canh giờ.

Mai Ngọc làm một chút việc nhỏ không đáng kể để tra tấn người.

Cho dù có là nữ tử Yêu Vương thích, cũng sẽ không nằm im trên giường, một hai canh giờ không xoay người.

Nữ tử Yêu Vương thích, là dịu dàng hiền thục từ trong xương cốt, là dịu dàng từ trong xương tủy, bản thân thả lỏng thoải mái.

Nếu nàng cứng ngắc ngay đến cơ thể còn không thể thả lỏng, còn nói tới dịu dàng cái gì.

Nhưng có đôi khi Mai Ngọc lại không nhịn được mà hành hạ đứa trẻ, nhìn Yêu Hậu tương lai nằm trong sự khống chế của mình, nàng muốn làm gì thì làm.

Loại niềm vui bí mật này không thể để cho ai biết.

Mai Ngọc không nhịn được mà tự biện giải cho hành vi của mình: “Yên Phi tiểu thư, nô tỳ làm những việc này đều là vì muốn ngươi trở thành một Yêu Hậu đủ tư cách.”

Nam Chi lắc đầu, “Không nghe, không nghe, ta không nghe, ta sẽ khiến dì Nhụy phơi nắng ngươi.”

Mai Ngọc:……

Đây là kiểu trẻ con nghịch ngợm gì?

Mai Ngọc có chút nghi ngờ nhìn đứa trẻ, nàng làm sao vậy, sao đột nhiên lại thay đổi.

Mai Ngọc nói: “Ngươi có bất mãn gì với ta, cứ nói ra đi, ta sẽ sửa đổi.”

Nhiều lần, Mẫu Nhụy trưởng lão sẽ cảm thấy nàng không thể huấn luyện Yên Phi, nàng sẽ trở thành đồ vô dụng.

Nam Chi nghiêng nghiêng đầu nói: “Ta không muốn trở thành nữ nhân quân thượng thích, ta không muốn trở thành nàng kia.”

“Không thể, không được.” Mai Ngọc chém đinh chặt sắt nói, “Ngươi là Yêu Hậu tương lai, ngươi là đại diện cho toàn tộc Hoa yêu, ngươi phải đoạt được sự sủng ái của quân thượng.”

Đầu Nam Chi đầy dấu chấm hỏi, cô lắc đầu, “Ta không biết sủng ái mà ngươi nói tới là cái gì, nhưng ta không muốn ngày nào cũng bị ngươi tra tấn.”

Mai Ngọc giảo biện, “Ta không phải tra tấn ngươi, ta là dạy dỗ ngươi, cho dù ta có đi rồi, thì cũng sẽ có người khác tới dạy ngươi.”

“Ngươi đi rồi, sẽ có người khác tới, nhưng nàng sẽ không làm quá mức như ngươi, ngươi tra tấn Yêu Hậu tương lai.” Nam Chi lớn tiếng quát.

“Ta, ta không có……” Mai Ngọc kinh hoàng thất thố bào chữa cho mình, sắc mặt nàng ta trắng bệch, giống như bị rộp nước, trông có chút thảm hại không nỡ nhìn.

Mai Ngọc vội vàng bò ra khỏi ao, toàn thân ướt sũng, quỳ xuống nắm lấy vạt áo của Nam Chi, “Yên Phi tiểu thư, ngươi không thể làm như vậy, cầu xin ngươi tha thứ cho nô tỳ, xin ngươi khoan dung độ lượng.”

Nam Chi ngồi xổm xuống, đối diện với Mai Ngọc, đôi mắt trong veo phản chiếu khuôn mặt hốt hoảng của Mai Ngọc, Mai Ngọc cảm thấy bộ dạng của mình lúc này vô cùng chật vật.

Nàng ta lại bị một tiểu hoa yêu uy hiếp, nàng ta duỗi tay là có thể bóp chết đối phương, nhưng mà, nàng không thể, nàng không dám, đây là quân hậu tương lai, là Yêu Hậu.

Nếu tiểu hoa yêu chết, nàng ta cũng không thể sống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.