Edit: Kim
Nam Chi liếc nhìn Mai Ngọc, cảm thấy Mai Ngọc đúng là cáo trạng tinh, hóa ra cáo trạng tinh lại khiến người ta chán ghét như thế này nha!
Khó trách tại sao Cao Chiêm lại ghét cô như vậy.
Đúng là mọi thứ đã thay đổi.
Nam Chi nghiêng đầu nhìn Mẫu Nhụy, “Ta không vui thì sao?”
Ngón tay thon dài của Mẫu Nhụy chọc vào trán Nam Chi, “Ngươi không thể giống trẻ con bình thường khi có nghi vấn liền nghiêng đầu, ngươi là Yêu Hậu tương lai, không thể giống tiểu hoa yêu bình thường được.”
Nam Chi:…… Ta là Yêu Hậu tương lai, thì ta sẽ không còn là trẻ con sao?
Có phải các ngươi có vấn đề không!
Nam Chi phản nghịch càng nghiêng đầu, cơ thể cũng lắc lư theo, nhìn mẫu đơn trưởng lão, “Ta bây giờ thích nói chuyện như thế này.”
Mẫu Nhụy hơi sững sờ một chút, dùng ngón tay sơn đỏ tươi búng nhẹ, quay đầu lạnh lùng nói với Mai Ngọc: “Ngươi chiếu cố Yên Phi như thế nào vậy, ra ngoài phơi nắng 10 ngày.”
Cái gọi là phơi nắng mười ngày, là phơi nắng ở thời điểm mặt trời lên cao nhất, khốc liệt nhất, không được dùng bất cứ thứ gì che đậy, đối với thực vật mà nói, là vô cùng thống khổ.
Mai Ngọc lập tức quỳ xuống dập đầu xin tha, “Trưởng lão, nô tỳ sai rồi, xin hãy tha cho nô tỳ.”
Nàng quỳ đi tới bên cạnh giường ngọc, nói với Nam Chi: “Yên Phi, Yên Phi, cầu xin ngươi cầu tình cho ta.”
Nam Chi càng nghiêng cơ thể hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3504540/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.