Edit: Kim
Trong giọng nói của Cao Chiêm tràn đầy oán độc cùng không cam lòng, còn có mạnh mẽ khiển trách, trách cứ đứa trẻ giết cha.
Cho dù có sắp phải chết, Cao Chiêm cũng muốn cho mọi người biết, Mạn Nhi giết cha, để cô bị người đời phỉ nhổ, bị người đời nghị luận, phê bình.
Nam Chi liếc nhìn Cao Chiêm, lại vùi đầu vào trong lòng Bạch Quân Nghĩa.
Trong lòng cô cảm thấy có chút khổ sở, là trong lòng Mạn Nhi cảm thấy khổ sở.
Rõ ràng là cha, nhưng lại giống như kẻ thù, giữa bọn họ không hề có một khoảnh khắc ấm áp.
Trước kia ở hầu phủ, Cao Chiêm chán ghét đứa nhỏ này, bây giờ, bọn họ là kẻ thù ngươi sống ta chết.
“Cao Chiêm, ngươi chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người cha, ngươi làm trượng phu, tra tấn thê tử, làm cha, lại chưa bao giờ nuôi nấng, dưỡng dục đứa trẻ.”
“Ngươi giết thê giết con, ngươi không xứng làm chồng, không xứng làm cha, ngươi bất trung với quốc gia, không yêu đất nước, không có lòng thương dân, đối với người nhà, ngươi cũng hề quý trọng.”
“Một người bất trung bất nghĩa bất hiếu giống như ngươi, chết rồi cũng phải xuống 18 tầng địa ngục, ngươi có tư cách gì mà chỉ trích người khác.”
Bạch Quân Nghĩa ôm đầu đứa trẻ, không cho cô nhìn Cao Chiêm, khàn cả giọng mà chứng minh trong sạch cho đứa trẻ, “Không có ngươi, tất cả mọi người đều sẽ sống tốt, ngươi biến thành quỷ rồi, cũng chỉ có thể nhìn chúng ta sống tốt.”
Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3504430/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.