Edit: Kim
Đều đã như vậy, Cao Chiêm vẫn không buông tha nàng.
Phó Văn Âm mê mang, nàng thật sự tốt tới như vậy sao, Cao Chiêm thật sự yêu nàng như vậy sao?
Không phải, Cao Chiêm chỉ là không cam lòng, không cam lòng mà thôi.
Thậm chí hắn còn oán hận muốn trả thù nàng.
Phó Văn Âm không nhịn hỏi: “Ngươi đi rồi, cha mẹ ngươi phải làm thế nào, còn hầu phủ?”
Cao Chiêm nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta sẽ báo thù cho bọn họ.”
Báo thù?
Giờ khắc này, Phó Văn Âm như rơi vào hầm băng lạnh lẽo, máu trong nháy mắt đông cứng lại, toàn thân cứng như băng, không có chút hơi ấm nào.
Giờ khắc này, Phó Văn Âm mới thấy thật sự hiểu rõ Cao Chiêm, hắn lạnh lùng như thế, tàn nhẫn như thế, ngay cả cha mẹ mình cũng vứt bỏ.
Có phải là nàng nên cảm tạ Cao Chiêm vì đã coi trọng mình hay không?
Kỳ thực thì, nàng có tính là cái gì?
Không đáng kể.
Trong lòng nàng dâng lên một cảm giác bất lực, Phó Văn Âm hối hận, nàng không nên cứu tên nam nhân này, thế cho nên cuộc đời này của nàng không thể thoát khỏi hắn.
Nam Chi ở một bên cùng người áo đen chơi trò diều hâu bắt gà con, cô không nhịn được mà hỏi hệ thống: “Ca ca, Cao Chiêm thật sự yêu mẹ ta sao?”
Hệ thống trầm ngâm một hồi, “Đại đa số mọi người đều không có tình yêu, bọn họ nhìn vào tiền tài, tài hoa mà sinh ra hảo cảm, người duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3496029/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.