Edit: Kim
Ánh mắt hoàng đế đảo qua đảo lại giữa hai cha con Cao Chiêm, hắn rất tò mò nhìn đứa trẻ này, vừa không sợ Cao Chiêm, vừa không thân cận với Cao Chiêm.
Rõ ràng lời nói của đứa trẻ rất ấu trĩ, nhưng lại không thể phản bác mấy lời ấu trĩ này.
Đạo đức giả giữa người lớn hoàn toàn không thể sử dụng được trước mặt trẻ con, nhìn thấy Cao Chiêm tức đến mức mặt mày xanh mét, hận không thể cắn người, hoàng đế chỉ muốn cười.
Hắn mở miệng nói: “Ngươi tới cáo ngự trạng, là muốn mẹ ngươi trở về?”
Nam Chi gật đầu, “Đúng vậy, thần chính là muốn mẹ thần trở về.”
Cao Chiêm:……
Đây là thứ con gái gì!
Tác hợp cho mẹ mình ở bên nam nhân khác.
Cao Chiêm thấy vẻ mặt hứng thú của hoàng đế, không nhịn được nói: “Hoàng Thượng, giữa thần và nương tử có chút mâu thuẫn, kỳ thật không thể buông tay được.”
Hoàng đế chỉ nói: “Không phải các ngươi đã hòa li rồi sao, hòa li rồi đã không còn là phu thê, hơn nữa, ngươi dùng cường quyền cướp đoạt tân nương như vậy, chính là cưỡng đoạt dân nữ.”
“Thình thịch……” Cao Chiêm quỳ xuống, lập tức dập đầu cáo tội nói: “Thỉnh Hoàng Thượng thứ tội, thần nhất thời quá sốt ruột, cho nên mới làm như vậy, thần nhất định sẽ bồi thường cho Bạch gia.”
“Chuyện giữa thần và nương tử, thứ cho thần bẩm báo sau.”
Tuyên Uy hầu trừng mắt liếc con trai và cháu gái một cái, bước ra khỏi hàng thỉnh tội nói mình quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3488417/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.