Edit: Kim
Hắn vĩnh viễn không biết nhận sai, ngu xuẩn lại cố chấp, trong lòng Phó Văn Âm càng thêm thất vọng rồi.
Cho dù hắn là thế tử Hầu phủ, là chiến thần tướng quân, nhưng vấn đề giữa nam nữ, hắn vĩnh viễn không thể giải quyết được.
Không thể so được với Bạch Quân Nghĩa.
Giống như lời con gái nói vậy, hắn chỉ có thân phận cao quý, mà không phải là người có nhân cách cao quý.
Phó Văn Âm chỉ nói: “Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được, ngươi đã đồng ý với ta là sẽ đi tìm con gái, ngươi lại chỉ nghĩ đến việc ta muốn gả cho ai.”
Cao Chiêm không yêu ai cả, hắn chỉ yêu bản thân mình, chỉ để ý đến cảm nhận của chính mình.
Lại cố tình tỏ vẻ thâm tình, một lòng muốn cưới người đã cứu hắn, bởi vì ngu xuẩn mới tạo thành cục diện như bây giờ.
Nàng đã giải thích rất nhiều lần, cho dù Cao Chiêm có tùy tiện phái một người đi điều tra một chút, cũng sẽ không thành ra như thế này.
Hắn chỉ hành hạ nàng, bây giờ chân tướng được phơi bày, lại muốn cứu vãn.
Phó Văn Âm cảm thấy phiền muốn chết, bây giờ nàng chỉ nghĩ tới việc tìm con gái.
Nghe thấy Phó Văn Âm không muốn gả cho Cao Chiêm, trong mắt Phó Văn Phán lóe sáng, nàng ta tiến lên cầm tay muội muội, buồn bã nói: “Văn Âm, ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, sau này chúng ta hãy cùng nhau hòa thuận hầu hạ tướng quân, ta sẽ không bao giờ tranh giành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3486383/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.