Edit: Kim
Gấu đen nhìn Nam Chi, nói: “Ngươi cảm thấy bởi vì ngươi mà hắn chết sao?”
Nam Chi gật đầu, “Cho dù người giết hắn là Bùi Nghê Thường.”
Gấu đen chỉ nói: “Có rất nhiều chuyện tình cờ gặp gỡ, có duyên phận cũng có nghiệt duyên, nghiệt duyên cần phải chặt đứt, đây là chuyện tốt.”
Hành Long thấy bầu không khí có chút ngưng trọng, không tim không phổi nói: “Được rồi, ta đưa ngươi ra ngoài chơi, chúng ta đi thu nợ.”
Nam Chi nghĩ tới rất nhiều đồ vật, lập tức lên tinh thần, “Được nha, được nha.”
Hành Long đưa Nam Chi đi ngao du thế giới, còn đi thu nợ, còn hành vân bố vũ, đi tới thế giới con người ăn ngon chơi vui, thi thoảng cũng về nhà, mang về cho Đại béo một số đồ vật mới lạ.
Hễ gặp rượu ngon là lại mang về cho Đại béo.
Nam Chi còn gặp được Du Chiêu và Du Hạo, hai người bọn họ bị người ta đuổi giết, Nam Chi nhảy ra, đuổi người đi, tò mò nhìn Du Hạo, “Du Hạo, Du Hạo, sao ngươi lại ở đây?”
Nghe thấy tiểu hổ gọi tên mình như thường lệ, giọng nói vẫn trong trẻo, khiến Dư Hạo có cảm giác tang thương tiêu điều.
Du Chiêu nhìn thấy tiểu hổ, dừng bước chân, nhưng nhìn thấy tiểu hổ thân cận với đường huynh hơn, hắn không khỏi cảm thấy khó hiểu lại ghen tị.
Du Chiêu không nhịn được nói: “Hổ Nữu, là ngươi giết cha ta.”
Hành Long ở một bên muốn đá cho con chó hoang này một cái, cái quái gì vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3481141/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.