Edit: Kim
Đám người đều đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi rồng thật sự đến, một con rồng khổng cuồn cuộn bên trong những đám mây, sấm chớp lập lòe, cuồng phong gào thét, cả thiên địa đều như tối sầm lại.
Sau đó, bọn họ trở nên lúng túng, không dám đối mặt với cơn thịnh nộ của tiên nhân.
Bọn họ nhìn về phía Bùi Phồn Sinh, đều là chuyện của ngươi, ngươi phụ trách đi đàm phám với con rồng đi.
Khóe miệng Bùi Phồn Sinh nhếch lên, trong lòng cười lạnh, mấy lão già này chỉ muốn chiếm được chỗ tốt, bất lợi một chút hoàn toàn không muốn dính vào.
Thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy.
Không thoát được đâu, không ai trong các ngươi thoát được đâu.
Bây giờ các người ở Bùi gia, cũng có nghĩa là đã trên cùng một chiếc thuyền.
Bùi Phồn Sinh đối mặt với cuồng phong, quần áo bay phất phới, hắn bay tới trước mặt cự long, giống như một cây tăm xỉa răng, lại đứng sừng sững không ngã.
Hắn sâu kín mà nói: “Long quân tới, sao không vào uống một tách trà.”
Hành Long cười lạnh một tiếng, âm thanh như sấm nổ ở bên tai, sấm chớp lập lòe trong mây đen, cổ uy áp khổng lồ đè lên Bùi Phồn Sinh.
Trong lòng hắn thầm cân nhắc, nếu có thêm người, liệu có thể đánh thắng được con súc sinh này hay không.
“Uống trà, bổn quân không tới đây để uống trà, trả người ra đây.” Hành Long rít gào, tiếng gầm hòa lẫn với cuồng phong, đại trận hộ sơn rung lên nhè nhẹ, gợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3478117/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.