Edit: Kim
Tuy rằng Nam Chi phủ nhận quan hệ cha con với Hành Long, nhưng các lão đại này vẫn nhiệt tình tặng Nam Chi quà gặp mặt.
Hơn nữa quà tặng của mấy người này, người sau còn quý trọng hơn người trước, trong ngực Nam Chi nhét đầy các món pháp khí, đan dược, linh quả.
Khiến Nam Chi có cảm giác như được nhận tiền lì xì tết, nhưng những người này đều không phải trưởng bối của cô.
Ngay cả Bùi Phồn Sinh cũng không thể không giữ mặt mũi, cho dù trong lòng cảm thấy hận muốn chết.
Nam Chi nói: “Ta không cần đồ của các ngươi.”
“Không sao, ngươi cứ cầm đi, chỉ là mấy món đồ chơi nhỏ thôi.”
“Đúng vậy, cũng không phải đồ gì quý giá.”
“Là quà của trưởng bối, không được từ chối.”
Trên mặt bọn họ tràn ngập ý cười, hiền từ nhìn Nam Chi, nhưng Bùi Phồn Sinh lại không nhịn được nói: “Tiên quân vội vàng đi như vậy, là bất mãn gì với chúng ta sao?”
Những người có thể tới đây thăm viếng tiên quân với Bùi Phồn Sinh, đều là lão đại, là cường giả được kính nể, bây giờ bị cho leo cây ở chỗ này, nói trong lòng không tức giận là không thể nào.
Mọi người bị Bùi Phồn Sinh khơi dậy lòng hờn dỗi và đố kỵ, là bởi vì đã thành tiên sao, cho dù đã thành tiên, nhưng cũng không thể đắc tội với nhiều người như vậy, có thể đánh thắng được nhiều người như vậy sao?
Khóe miệng Bùi Phồn Sinh nhếch lên, tiên sao, có thể mạnh tới cỡ nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3471772/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.