Edit: Kim
Những người đó chân dẫm lên trường kiếm, bay nhanh giống như thần tiên, tới lui không để lại dấu vết.
‘ thình thịch……’
Một tiếng rơi nặng nề vang lên, toàn bộ khu rừng rung chuyển hai cái do tác động quá lớn.
Cơ thể nhỏ bé của Nam Chi lăn hai vòng trên mặt đất, đầu váng mắt hoa, cô theo bản năng lắc đầu, nhìn thấy trước mặt là một con hổ lớn, cô sợ tới mức kêu lên, lại phát ra một tiếng mèo kêu.
“Ca ca, con hổ này to quá, cái đầu thật lớn, to quá, to quá, nó làm sao vậy?”
Nhìn thấy miệng con hổ phun ra máu tươi, phun ra rất nhiều máu, mùi máu tanh nồng tràn ngập trong không gian, không riêng gì trong lòng Nam Chi cảm thấy khó chịu, mà mũi lại càng khó chịu hơn, khó chịu đến mức phải dùng tay gãi mũi, kết quả lại nhìn thấy móng vuốt.
“Oa oa oa, ca ca, tay của ta, sao tay của ta lại biến thành như vậy.” Giọng Nam Chi cao vút, ầm ĩ tới mức làm đầu hệ thống kêu ong ong.
Tiếng khóc của trẻ con quả thực là có thể xuyên qua tất cả mọi hàng phòng ngự, đi thẳng vào tận đáy lòng, khiến người ta muốn tẩu hỏa nhập ma.
Hệ thống nói: “Đừng kêu nữa đừng kêu nữa, bây giờ ngươi là một con hổ con, con hổ to kia là mẹ của ngươi, bà ấy bị người ta đuổi giết.”
Nam Chi bình tĩnh lại, nói với hệ thống: “Ca ca, ca ca, ta muốn cứu mẹ.”
Hệ thống: “Cứu không được nữa, đèn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3382960/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.