Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Vì Thang Tuyết mà phải trả giá nhiều như vậy có đáng không?

Trong lòng Cung Kiêu thầm thở dài, chắc chắn là không đáng, cứ dùng đầu lao về phía trước như vậy, rất dễ bị người ta đập vào đầu.

Cần phải chặt tay để sống sót.

Nhìn thấy Cung Kiêu trầm mặc, Thang Tuyết tràn ngập sợ hãi cùng bi thương, ngay cả Cung Kiêu cũng bỏ rơi cô.

Tất cả sự huy hoàng trước đây của cô đều sụp đổ, mà Cung Kiêu lại không giúp cô.

Cho dù Thang Tuyết biết, bây giờ Cung Kiêu không giúp mình, bảo toàn lực lượng mới là quan trọng nhất, đến lúc đó cô vẫn có thể tái xuất sau.

Nhưng đến lúc đó là khi nào, liệu khán giả có còn nhớ đến cô?

Giống như Khương Tấn Ngôn, mấy năm nay đều ăn không ngồi rồi, mà cô lại phải ở trong bóng tối âm u nhìn Trúc Sanh ngày càng phát triển, biến thành dáng vẻ của kiếp trước.

Thang Tuyết chỉ có thể cầu xin nói: “Ông xã, xin hãy giúp em, giúp em lần này.”

Lúc này đây nếu cô ngã xuống sẽ không thể đứng dậy được nữa.

Cung Kiêu nói: “Anh đã cố gắng hết sức giúp em rồi, chuyện đã xảy ra, chỉ có thể cố gắng giảm thiểu tổn thất, tận lực đền bù, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, anh cũng không thể khiến mọi chuyện chưa từng xảy ra được.”

“Việc chúng ta cần làm bây giờ là giảm bớt ảnh hưởng, không chỉ em, mà ngay cả công ty cũng phải khiêm tốn một chút.”

Thang Tuyết nghe thấy lời này, lại càng cảm thấy tuyệt vọng hơn, ngay đến Cung Kiêu cũng không thể làm được, ngay cả Cung Kiêu cũng phải rụt cổ lại.

Tại sao lại như vậy, tại sao lại trở thành như vậy?

Nếu, nếu lúc đó cô không làm chuyện như vậy……

Nhưng nếu không làm, cô sẽ không thể đè ép được Trúc Sanh và Khương Tấn Ngôn.

Bọn họ sẽ hạnh phúc bên nhau, sẽ không thể thay đổi được số mệnh.

Cô chỉ muốn phá vỡ số mệnh của mình mà thôi.

Thang Tuyết khóc sướt mướt khiến Cung Kiêu muốn to đầu, hắn biết Thang Tuyết rất áp lực, nhưng áp lực của hắn cũng rất lớn, người trong nhà bất mãn, người trong công ty cũng bất mãn.

Nói hắn ngày nào cũng bỏ bê việc của công ty, chỉ biết tập trung vào việc của vợ.

Ý tứ của các cổ đông công ty rất rõ ràng, nhìn bằng mắt thường cũng thấy Thang Tuyết xong đời rồi, một khi đã xác định Thang Tuyết đã không thể cứu vãn, tiếp tục đổ tài nguyên và tiền của vào cô sẽ chỉ lỗ vốn, điều này không phù hợp với lợi ích của mọi người.



Anh muốn cứu vợ anh, đó là việc của anh, nhưng không thể làm tổn hại đến lợi ích của mọi người được, Thang Tuyết lại cũng không phải là vợ của bọn họ.

Cung Kiêu chỉ có thể nói, hắn lấy lợi ích của mình ra giúp Thang Tuyết, nhưng Thang Tuyết vẫn không hài lòng.

Cô vẫn muốn quay lại dáng vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thật sự quá khó khăn.

Cũng không thể làm được.

Bây giờ danh tiếng của Thang Tuyết đã hoàn toàn sụp đổ, đủ loại tiếng xấu dán trên người cô, có muốn tẩy sạch cũng không phải chuyện dễ dàng.

Giống như Khương Tấn Ngôn.

Nếu Thang Tuyết không phải vợ hắn, Cung Kiêu nhìn thấy loại tình huống này, sẽ chỉ nói một câu vô dụng, không còn giá trị, phải ném đi.

Nhưng người mà hắn muốn ném đi, lại là mẹ của con hắn.

Thang Tuyết chỉ có thể nôn nóng chờ tới ngày ra tòa, những ngày này bị tra tấn tinh thần khiến tinh thần cô rất uể oải, cô ra tòa cùng với một đoàn luật sư vây quanh.

So với bên Khương Tấn Ngôn thì số lượng luật sư không nhiều tới vậy, chỉ có hai người, xét về số lượng thì bên Thang Tuyết thắng, nhưng xét về khí thế, lại không thể so được với bên Khương Tấn Ngôn.

Trên thực tế, đoàn luật sư bên Thang Tuyết biết rõ vụ kiện này sẽ thua, việc của bọn họ là tận lực giảm bớt tổn thất cho Thang Tuyết.

Trên hàng ghế dự thính, một cô gái đeo khẩu trang nắm tay một đứa trẻ lặng lẽ ngồi xuống.

Cung Kiêu nhìn chằm chằm vào cô gái và đứa trẻ, hơi ngờ ngợ.

Là Trúc Sanh và con gái của Khương Tấn Ngôn.

Trúc Sanh thật thân mật với con gái của Khương Tấn Ngôn, Cung Kiêu nhướng mày, năm đó người phụ nữ kia không hề xuất hiện, nhưng lại sinh cho Khương Tấn Ngôn một đứa con.

Người phụ nữ này có khi nào là Trúc Sanh không?

Vụ kiện này rất đơn giản, Khương Tấn Ngôn bắt Thang Tuyết bồi thường một khoản kếch xù tiền bồi thường tổn thất tinh thần, tổn thất mấy năm hắn mất việc, còn phải xin lỗi công khai trên mạng xã hội.

Thang Tuyết tất nhiên là không chấp nhận, kế tiếp là phần tranh luận của luật sư hai bên, nước miếng văng tứ tung.

Trong phiên tòa, Thang Tuyết chỉ trích Khương Tấn Ngôn là tra nam, khi còn yêu nhau hắn đã hành hung cô, cô không còn cách nào khác mới phải chia tay.

Khương Tấn Ngôn đã sớm biết Thang Tuyết vô lại, nhưng vẫn bị chọc tức rồi, hắn hành hung cô?

Hắn hành hung cô khi nào?

Luật sư của Khương Tấn Ngôn lập tức yêu cầu Thang Tuyết lấy ra báo cáo thương tích, bằng không sẽ kiện cô về tội vu khống.

Luật sư của Thang Tuyết:..........



Nếu không phải vì Cung tổng đưa ra cái giá quá cao, vụ kiện này thật sự không thể nhận.

Thang Tuyết vô thức nói như vậy, trước đây mỗi khi gặp chuyện gì, cô đều sẽ lên mạng chỉ trích đối phương.

Trong phiên tòa, Thang Tuyết cũng ôm tâm lý may mắn mà nói như vậy, hy vọng có thể có kết quả tốt.

Là tâm lý may mắn, tuy rằng trong lòng biết rõ, nhưng vẫn không nhịn được mà nói ra.

Kết quả tự nhiên càng trở nên tồi tệ hơn, Cung Kiêu không nhịn được muốn đỡ trán, trước phiên tòa hắn đã nhắc đi nhắc lại với Thang Tuyết, không cần nói nhiều, không cần nói nhiều, luật sư sẽ tự nói.

Thang Tuyết không ngốc, mà là quá tham lam, quá muốn mạnh, quá muốn thắng, cái gì cũng muốn.

Người chiến thắng không phải lúc nào cũng có được mọi thứ, chứ đừng nói tới kẻ thua cuộc.

Vụ kiện này kéo dài rất lâu, cuối cùng Thang Tuyết trực tiếp bị yêu cầu bồi thường thiệt hại cho Khương Tấn Ngôn, đồng thời cô cũng phải công khai xin lỗi trên mạng xã hội.

Toàn thân Thang Tuyết tê rần, bồi thường là một chuyện, nhưng cô vẫn còn các hợp đồng quảng cáo, sau phiên tòa, một đám người đều chờ chấm dứt hợp đồng với cô, còn phải trả tiền vi phạm hợp đồng.

Trúc Sanh ôm đứa trẻ rời đi, tránh né các phóng viên đang đứng đợi ở cửa, vụ việc lớn như vậy, có không ít phóng viên đang chờ kết quả đâu.

Khi hai đương sự bước ra, các phóng viên đã vây lấy họ, kỳ thực thì chỉ cần nhìn sắc mặt của hai bên cũng đã có thể đoán ra kết quả.

Thang Tuyết thật sự đã làm ra chuyện như vậy!

Thang Tuyết hoàn toàn không muốn trả lời phỏng vấn, dưới sự bảo vệ của đoàn luật sư và vệ sĩ, cô an toàn bước lên xe, không nói một lời, Khương Tấn Ngôn lại cười nói: “Tôi đã đạt được điều mình muốn.”

Rất nhanh, trên mạng đã tràn ngập các bài báo đưa tin về chuyện này, chứng cứ vô cùng xác thực, cho dù fans của Thang Tuyết có muốn bảo vệ cô, thì cũng không có cách nào.

Một số người lý trí đã bắt đầu thoát fan, nhưng cũng có những người hâm mộ không phân biệt đúng sai, đi khắp nơi chiến đấu với những người khác, nhưng cũng không có mấy tác dụng.

Mọi người nhìn fans não tàn của Thang Tuyết như đang nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ.

Người đáng sợ như vậy mà cũng dám hâm mộ, ngoài đời mà gặp phải loại người giống Thang Tuyết, còn không nhanh bỏ chạy sao, fans còn dám hâm mộ, đúng là đầu óc có vấn đề.

Mà đồn cảnh sát bên kia đã ra thông báo của chính phủ, cần phải giam giữ Thang Tuyết một khoảng thời gian.

Không riêng gì phải bồi thường, mà còn phải tạm giam trong khoảng thời gian ngắn, nhưng đối với Thang Tuyết mà nói, quả thực là bị lời nói của hết người này tới người khác tát vào mặt.

Người ta có yêu cầu rất cao về đạo đức đối với những người có địa vị cao và những người xuất hiện trước mặt công chúng.

Ăn dưa vui vẻ cũng là vì cô có yêu cầu rất cao về mặt đạo đức.

Lại đoán xem Cung Kiêu có ly hôn với Thang Tuyết hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.