Edit: Kim
Vì Thang Tuyết mà phải trả giá nhiều như vậy có đáng không?
Trong lòng Cung Kiêu thầm thở dài, chắc chắn là không đáng, cứ dùng đầu lao về phía trước như vậy, rất dễ bị người ta đập vào đầu.
Cần phải chặt tay để sống sót.
Nhìn thấy Cung Kiêu trầm mặc, Thang Tuyết tràn ngập sợ hãi cùng bi thương, ngay cả Cung Kiêu cũng bỏ rơi cô.
Tất cả sự huy hoàng trước đây của cô đều sụp đổ, mà Cung Kiêu lại không giúp cô.
Cho dù Thang Tuyết biết, bây giờ Cung Kiêu không giúp mình, bảo toàn lực lượng mới là quan trọng nhất, đến lúc đó cô vẫn có thể tái xuất sau.
Nhưng đến lúc đó là khi nào, liệu khán giả có còn nhớ đến cô?
Giống như Khương Tấn Ngôn, mấy năm nay đều ăn không ngồi rồi, mà cô lại phải ở trong bóng tối âm u nhìn Trúc Sanh ngày càng phát triển, biến thành dáng vẻ của kiếp trước.
Thang Tuyết chỉ có thể cầu xin nói: “Ông xã, xin hãy giúp em, giúp em lần này.”
Lúc này đây nếu cô ngã xuống sẽ không thể đứng dậy được nữa.
Cung Kiêu nói: “Anh đã cố gắng hết sức giúp em rồi, chuyện đã xảy ra, chỉ có thể cố gắng giảm thiểu tổn thất, tận lực đền bù, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, anh cũng không thể khiến mọi chuyện chưa từng xảy ra được.”
“Việc chúng ta cần làm bây giờ là giảm bớt ảnh hưởng, không chỉ em, mà ngay cả công ty cũng phải khiêm tốn một chút.”
Thang Tuyết nghe thấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3378425/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.