Edit: Kim
Vì thiếu mất một gia đình, tổ chương trình nói ngày hôm sau sẽ tạm dừng một ngày, các khách mời có thể tự thu xếp.
Có thể đi tham quan Hoành Thôn, cũng có thể ở yên trong nhà.
Sáng sớm hôm sau, Khương Tấn Ngôn chiên mấy con cua nhỏ cho Nam Chi, xốp giòn.
Nam Chi dự định sẽ cùng ăn với mấy người bạn nhỏ của mình.
Nhưng Cung Tiêu Tiêu lại cự tuyệt, cô không thèm ăn cua, cô nói với ba đứa trẻ: “Tôi không muốn chơi với mấy người.”
Nam Chi hỏi: “Tại sao?”
Cung Tiêu Tiêu nói: “Mẹ tôi khóc.” Cô còn nhỏ, mơ hồ nghe hiểu được một chút lời cha mẹ nói.
Cha mẹ vì những người này mà cãi nhau.
Nam Chi nói: “Mẹ em sẽ không khóc vì em ăn cua đâu.”
Cung Tiêu Tiêu:???
Logic này khiến Cung Tiêu Tiêu bối rối.
Tâm trạng Thang Tuyết không tốt, mặt lại hơi sưng, qua một đêm có vẻ hơi sưng lên, cô cầm túi đá tổ chương trình đưa chườm mặt.
Nghe thấy lời bọn nhỏ nói, sắc mặt Thang Tuyết càng thêm khó coi, đối diện với bốn đôi mắt trong veo đang nhìn mình, cô chỉ có thể cố gắng mỉm cười nói: “Mấy đứa ăn đi.”
Cung Tiêu Tiêu còn nhỏ, nghe thấy mẹ mình nói như vậy, cũng thật sự cầm một con cua nhỏ lên ăn, nhưng cô ăn không nhiều, chỉ nếm chút hương vị mà thôi.
Nguyễn Tông như một người lớn nói: “Mẹ tôi nói sẽ có khách mời mới tới, không biết sẽ là ai.”
Bạch Lộ đi rồi, cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3359845/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.