Edit: Kim
“Oa, con chó này thật đáng yêu.” Nam Chi nhìn thấy một con chó con, chó con mập mạp, đứng còn không vững, trong miệng còn phát ra tiếng kêu nho nhỏ, hai mắt Nam Chi sáng lên.
“Mẫu thân, mẫu thân, người tặng cho con con chó này sao, cảm ơn mẫu thân.” Nam Chi nở nụ cười, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng thuần khiết.
Bị đem ra khỏi lồng sắt, Nam Chi còn không biết dì xấu xa này muốn làm gì, nhưng không nghĩ tới, là sẽ đem đến con chó con này, sờ thật là thích.
Dì xấu xa cũng có vẻ không xấu xa tới vậy, còn cho cô con chó con.
Hơn nữa, nàng ta lớn lên cũng thật xinh đẹp!
Trong đầu nhỏ của Nam Chi lúc này chỉ toàn là chó con, wow, chó con.
“Ngươi biết thứ này sao?” Chung Ly Sương nghi hoặc hỏi, từ nhỏ, đứa trẻ này đã bị nhốt ở trong phòng, còn bị khóa trong lồng sắt.
Chung Ly Sương tất nhiên không có tâm tình giảng dạy về vạn vật trên thế gian cho cô biết, lúc này nghe được đứa trẻ buột miệng gọi chó, cảm thấy thực nghi hoặc.
Đứa trẻ vẫn luôn sống trong lồng sao lại biết con chó.
Trong cốt truyện, Chung Ly Phi Yên cái gì cũng không biết, thời điểm được thả ra đi báo thù, đối mặt với mọi thứ bên ngoài đều là ngây thơ mờ mịt, lại gặp được một người nam nhân, nam nhân kia thấy Chung Ly Phi Yên cái gì cũng không biết, lại dạy cho nàng nhận biết một số thứ.
Chung Ly Phi Yên chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003297/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.