Edit: Kim
Một đứa trẻ vẫn còn nhỏ như vậy, lại bình tĩnh mà đòi hắn tiền, muốn tự nuôi sống bản thân, trong lòng Phương Hành phức tạp không biết nói gì.
Hắn nói: “Về sau ở Phí Thành sơn trang, ngươi chính là nữ nhi của Phương Hành ta.”
Nữ nhi?
Phụ thân của Phi Yên tỷ tỷ chấp nhận cô?
Hệ thống nhắc nhở nói: “Có thể là lấy thân phận dưỡng nữ.”
Dưỡng nữ?
Dưỡng nữ, mà không phải là nữ nhi thân sinh sao?
Nam Chi theo bản năng cảm thấy như vậy không tốt, rõ ràng là phụ thân thân sinh mà, tại sao lại như vậy?
Nam Chi lắc đầu, không đồng ý: “Thúc thúc có thể cho ta một ít tiền không?”
Phương Hành:……
“Có thể, sẽ cho ngươi tiền.” Phương Hành nói.
Nam Chi lập tức cười hì hì nói: “Cảm ơn thúc thúc.”
Một lát sau, Nam Chi lại hỏi: “Dì có khỏe không?”
Phương Hành: “Dì quá mệt mỏi, bây giờ đang nghỉ ngơi.”
Sau đó hai phụ tử nhìn nhau không biết nói gì nữa, sau khi Nam Chi gặp được muội muội, biết mẫu thân không sao, cũng đi rồi.
Phương Hành nhìn bóng dáng ngây thơ, chất phác của đứa trẻ, đi bên cạnh còn có một con chó, trong lòng chua xót.
Chờ phu nhân điều dưỡng cơ thể tốt rồi, hắn cần phải đến tìm Chung Ly Sương hỏi cho rõ ràng.
Phương Hành căn bản cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Chung Ly Sương, nhưng hiện tại vì chuyện của đứa trẻ, vẫn phải đi gặp Chung Ly Sương.
Hắn đã hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003270/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.