Edit: Kim
Sẽ nuôi cô, còn dạy dỗ cô?
Khuôn mặt Nam Chi nở một nụ cười, gật đầu thật mạnh, “Được, ngài sẽ là phụ thân mới của ta, phụ thân, ta cũng sẽ đối xử tốt với ngài.”
“Ai da, không cần gọi là phụ thân, gọi sư phụ là được rồi, gọi sư phụ thân thiết hơn.” Ngũ Thải đạo nhân xoa đầu cô, cười vô cùng vui vẻ.
Hiển nhiên, cái tiểu đồ đệ này khiến Ngũ Thải đạo nhân rất vừa lòng, cho dù đồ đệ nói, đầu óc đứa trẻ này có chút ngốc.
Đây không phải là ngốc, mà là ngây thơ.
Những người mang nhiều tâm tư, tròng mắt sẽ hay xoay chuyển, những người hay suy nghĩ đủ thứ chuyện trong lòng mới là không thông minh, ít nhất ở phương diện tập trung, người lớn không thể so được với trẻ con.
Hơn nữa, không phải đứa trẻ này có một thân nội lực rất thâm hậu sao.
Không sao, có thể bồi dưỡng được.
Lễ nhận sư đồ nhanh chóng hoàn thành trước mặt Phương Hành, hắn nhìn đứa trẻ nắm lấy tay Ngũ Thải đạo nhân, vẻ mặt ỷ lại, khiến cảm xúc trong lòng Phương Hành thật hỗn loạn.
Hơn nữa đứa trẻ này vẫn có khả năng là con của hắn, trong lòng Phương Hành có chút chờ đợi, cũng không biết là chờ đợi đứa trẻ chính là con hắn, hay là không phải con hắn…
Hiện tại, đứa trẻ đã bị người ta dẫn đi rồi, trong lòng Phương Hành sinh ra cảm giác thật trống trải, loại trống trải khiến hắn không biết phải nói cái gì.
“Về sau, Phí Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003268/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.