Edit: Kim 
Lục phu nhân cũng không trông cậy vào việc Quan Hinh có thể làm nên chuyện, nhưng hai vợ này lại càng lúc càng quá mức. 
Đặc biệt là Quan Hinh còn không chăm sóc tốt cho đứa trẻ được, đã sắp ba tuổi rồi, mà đứa trẻ đến một câu hoàn chỉnh cũng không nói được. 
Trẻ con cần phải dạy dỗ, đi theo người lớn bi bô tập nói, cũng không phải vừa sinh ra đã biết nói chuyện. 
Lục phu nhân ý thức được, nếu bà tiếp tục tránh hai bọn họ, sẽ càng khiến cho bọn họ thêm phóng túng, chỉ sợ sẽ càng ngày càng kỳ cục. 
Ít nhất, cũng không thể liên lụy đến đứa trẻ. 
Lục phu nhân vừa nhìn đến Quan Hinh đã thấy khó chịu, nếu công việc của Lục Tấn là chu cấp cho gia đình và điều hành công ty thật tốt, thì Lục Tấn lại bất chợt ném công việc xuống, đây là thất trách. 
Công việc của Quan Hinh là hậu phương chăm sóc gia đình, nhưng cô ngay cả việc chăm sóc đứa trẻ cũng làm không tốt, cũng như không làm tốt việc của mình. 
Phân công công việc, hai người này ở bên nhau, quả thực là tai nạn. 
“Cô ra ngoài trông chừng đứa trẻ đi.” Lục phu nhân nói với Quan Hinh, Quan Hinh cúi đầu vâng một tiếng, ra khỏi thư phòng. 
Lục Phu nhân nhìn chằm chằm vào con trai, Lục Tấn không nhịn được nói: “Mẹ, hôm nay là con không đúng, con quá sốt ruột.” 
Lục phu nhân lắc đầu thở dài: “Một người dù có khí phách hăng hái đến đâu, sau khi trải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003095/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.