Nó bị thương,bị lạc đàn rồi, lại giống như Thương Lãm La năm đó, nàng đã nước mất nhà tan, tựa lục bình trôi dạt, rơi vào tay của hắn rồi thì chính là đồ chơi của hắn.
Sau khi nếm đủ những mệt nhọc, cho dù có bao dung đến đâu cũng không thể tiếp tục giống như trước nữa.
Từ Ân nhìn chim én trong lồng son, nhìn thật lâu cũng không biểu lộ gì. Hiện tại trong đáy mắt cô ảm đạm quá mức, bất kỳ điều gì cũng không thể lọt vào ánh mắt đó.
Bên ngoài tả tách trận mưa ngâu, không khí ẩm hơn mấy phần. Tán ô che bên người vừa hay hứng hết những đợt nước lạnh lẽo, không để ướt áo một phần nào.
Chỉ là tán ô đó đã dừng rất lâu, giống như đang chờ điều gì đó lại như không.
Trịnh Sâm ở bên cạnh muốn nhắc nhở nhưng lại thôi, thời điểm này y dường như không biết nên dùng lời thế nào để khuyên nhủ hắn.
Bắc Chiến Dã là người tự cao tự lại, cũng ngạo mạn vô cùng, y hiểu hắn đã hạ mình đến thế là cùng.
Hoàng đế không thể nhận sai về mình, Bắc Chiến Dã cũng không ngoại lệ.
Cuối cùng, hắn vẫn là xoay người rời đi.
.
Lúc chập tối, Mạn Đà hay tin của Các đế cùng Tề quốc.
Kỳ thực những chuyện này nàng sớm đã dự trước, những chuẩn bị gần hai năm qua lúc này cũng nên một lần bày hết ra trước mắt. Lúc dùng xong bữa tối, nàng đã bắt đầu nghĩ đến những chuyện sớm chiều xảy ra, viết một lá thư, gửi đi ngay trong đêm.
Bên kia thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459849/chuong-102.html