“ Hoàng thượng, hôm nay người cũng không đến sao? ”
Lương Thanh quay người, tay nàng còn đang sắp mền lụa dan dở, “ Nương nương, người đừng bận lòng như thế. Thái hậu cũng là làm khó hoàng thượng rồi nên ngài mới không thể đến đây được. Đến khi hết ngày đó, người sẽ lại như xưa thôi. ”
“ Lại như xưa? Lại như xưa? ” Lâm Thời Nhan nheo ánh mắt, trên gương mặt nhợt nhạt nhoẻn khóe môi cười, lại như tự thuật vớ chính mình, không ngưng lặp lại ba chữ này.
Mấy tháng này không đáng gì với nàng cả, Bắc Chiến Dã không thế một lần quay lưng sẽ là cả đời với nàng được. Hơn nữa hắn đã rõ Thương Lãm La đó lòng dạ rắn rết hại đi đứa trẻ trong bụng nàng, lại thêm lời của Chức Phán Sư, nàng không sợ thiên hạ không phỉ báng trung cung đó.
.
Từ Ân ngồi bên hồ sen đánh cờ, nước hồ trong veo song lòng hồ lạnh lẽo, cá chép vàng sớm đã trú ngụ chẳng buồn ngoi lên mặt nước thưởng thú. Dương Tịnh Dĩnh nhìn chủ tử mình, thật lâu lại thật lâu, nàng dường như không biết chán chường.
Giữa trời có một đàn én bay về phương bắc, nhưng gió lạnh thổi qua một con tựa lạc đàn mất sức, dần bị bỏ về sau. Cánh giữ không được nữa, chênh vênh một đoạn rồi rơi xuống mặt đất, có lẽ có vẫn còn muốn sống, gượng sức cố hạ cánh xuống đất nhưng rồi giữa không trung ngã xuống.
Từ Ân nhìn chim én nằm trơ trọi giữa nền cỏ xanh rờn, dường như đã mất hết sức không gượng đầu dậy nổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459848/chuong-101.html