“ Hoàng hậu nói lời này rốt cuộc có ý gì? ”
Từ Ân nhếch khoé môi anh đào, đôi mắt nheo lại thành đường cong mềm mỏng như tơ: “ Chẳng phải nhiều năm qua Lâm ngự sử vẫn luôn muốn tìm trưởng nữ đấy ư? Bây giờ bổn cung giúp ngài tìm người, đổi lại một mối lương duyên hoà hảo. ”
“ Hoàng hậu nói gì lão thần đều không hiểu. Nếu không còn gì khác thần mạn phép trở về trước, hoàng hậu cũng nên an phận ở trong hậu cung của người đi, Hy Cổ đã sớm không còn rồi, vì vậy nên người càng nên giữ mình cho tốt. ” Lâm Tâm Quyết xoay người, bước đi dứt khoát.
Dương Tịnh Dĩnh nhìn theo lão rời khỏi trà lâu, ánh mắt mỗi lúc một xa xăm hơn. Nàng quay đầu nhìn Từ Ân, lời muốn ngẹn lại: “ Chuyện này, cứ để lão đi sao? Lời này truyền đến tai Bắc Chiến Dã, hoàng cung này sẽ còn nổi sóng. ”
“ Có trời rung đất chuyển ta cũng không thực lòng quan tâm nữa. Tịnh Dĩnh, ngươi nhìn xem bộ dáng ta hiện tại có tốt không? Ta muốn rời khỏi đây, chỉ muốn rời khỏi nơi này mà thôi cũng phải bày đủ kế, cuối cùng vẫn là thoát không nổi. ” Từ Ân chậm rãi đứng dậy, gương mặt sớm tối gột rửa bằng nước mắt giờ phút này như không chịu nổi nữa, tàn nhẫn cùng bất đắc dĩ hiện hữu không buồn giấu diếm.
.
Lâm Tâm Quyết ngồi trong xe ngựa, những lời vừa rồi của Thương Lãm La mồn một hiện trong đầu lão.
Lão có một đứa con gái đã mất, nhưng rõ ràng nó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459846/chuong-99.html