“ Tiên hoàng băng thệ, quốc tang tam tuần. Nhưng Đại Tề một ngày không thể không vua, nguyện theo chiếu cầu hoàng của tiên đế truyền ngôi lại cho tam lang quốc sư Trần Lãng-Nguyên là Đô Đức Hiến vương gia. ”
Ương Đản công công đọc lại di chiếu theo thông lệ, bên ngoài muôn quan đại thần phục trang trắng toát, cả một đại điện nguy nga tráng lệ đều phủ rõ hai. màu trắng đen.
Trần Lãng đứng tại nơi thế cao hiển hách, so với các quân thần phía dưới một trời cách biệt. Trong mắt y lạnh nhạt khôn nguôi, đối diện với di chỉ của tiên đế trước mặt cũng chẳng có thêm nổi một phần quan tâm quản ngại.
Di chỉ vàng óng rơi vào tay, y bước về phía trước, sau lại từng bước bước lên đệm bậc rồng*, dừng trước di lăng đã lạnh, chậm rãi nhìn từng đường chạm khắc tỉ mỉ trên ván gỗ quý, lại thấy láo nhân quen thuộc trong ký ức nay thân xác đã nguội lạnh.
Trần Lãng nhìn thật lâu, sau đó mới chậm chạp mở miệng, “ Nhi thần phục mệnh. ”
Lời nói của y vô cùng tùy ý, cho dù có to và dõng dạc đến đâu cũng không nghe ra được một phần hào ý quan tâm. Một vài đại thần tuổi tác đã cao thực sự không chịu được sự hờ hững quá độ này của y, muốn mở lời liền bị người bên cạnh giữ lại.
Người đó đều lắc đầu, nhìn đến một đoạn thành lớn Thị binh của y trấn áp xung quanh, đao kiếm sắc lẻm đặt bên hông, đến cả thị vệ đứng canh trên tường thành cũng là những binh sĩ tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459840/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.