“ Sau này, cho dù thế nào trẫm cũng sẽ không để nàng chịu khổ. ”
“ Hoàng thượng, là một cặp long phụng, nhưng hoàng tử... mất rồi... ”
“ Là khí tức của hoàng hậu nương nương quá nặng mới giết chết dương khí của hoàng tự, dương khí của công chúa qua yếu, sợ chẳng thể sống nổi qua năm mười tuổi. ”
“ Hoàng thượng, ta muốn có một hài tử, một hài tử của riêng ta thôi. ”
“ Mạng của nó là mạng, vậy mạng của Cảnh Hình thì không phải là mạng sao? ” Bằng lòng hạ mình thành kẻ tầm thường
Chỉ để đổi lấy một nụ cười.
Lẽ nào nhìn ta thầt hồn lạc phách
Người lại động lòng?
Quanh năm trôi nổi chốn hồng trần
Trái tim này đã sớm chằng chịt vết thương
Lý nào lại sợ người bạc tình như dao cắt
Rạch thêm một vết thương
Cũng không đau nữa
Chi bằng đem chuyện xưa cuốn vào trong gió
Lấy trường kiếm làm bia
Lấy sương tuyết làm gò
Kiếp này nếu gặp nhau là sai
Chỉ mong một cái kết đẹp
Một mình thúc ngựa qua cây cầu năm xưa
Vừa lúc gặp phải mưa núi sương mù mờ ảo
Nhớ đến cái ôm dưới tán ô năm ấy
Tựa như nằm trên cây cầu
Mơ một giấc mộng
Tỉnh mộng rơi xuống, tan xương nát thịt
Vô tăm biệt tích.
Ai là người đã nói người có thể tin tưởng?
Ai là người đã nói một kiếp chở che?
Bắc Chiến Dã đứng đơn độc trên cây cầu đá lớn bắc ngang qua hồ sen bên ngoài thượng uyển, hắn chỉ đứng như vậy lại như đang ngây ngốc chuyện gì đó xa xăm.
Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459839/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.