“ Vậy chúng ta dùng tiết kiệm một chút là được, được rồi, đừng tức giận nữa. Nếu có thời gian thì đem một số trang sức ra bên ngoài đổi lấy chút ngân lượng, ngân lượng của chúng ta sắp hết rồi. ”
Dương Tịnh Dĩnh trơ mắt nhìn bàn tay hao gầy đang hơ trên than hồng, chốc chốc tức giận cùng uất ức suốt những ngày qua của nàng như bầy ong vỡ tổ.
Nhưng nàng dù sao cũng chỉ là một nha hoàn, lúc trước ăn mặc thiếu thốn ở bên ngoài, còn bị kẻ khác đạp đầu đạp cổ, sau này gặp vào hầu hạ trong hoàng cung thì đỡ hơn một chút, nhưng nàng đã chịu khổ quen rồi, còn người như chủ tử nàng thì phải làm sao?
Càng là, chủ tử nàng chưa một lời than vãn, nhưng đi đến bước đường ngày hôm nay, Thương Lãm La đã sớm trắng tay rồi.
Bây giờ dẫu có đổi được một chút bạc, vậy thì như thế nào? Sau này như thế nào?
Suy cho cùng Thương Lãm La của hiện tại chẳng khác gì con cá quẫy mình trong thau bùn hẹp mà thôi.
Dương Tịnh Dĩnh hơi ngước đầu, nàng cố gắng thu lại tâm tình của mình: “ Chủ tử, nhưng thứ mà người mang đến đã không còn nhiều nữa rồi. Huống hồ gì đó còn là đồ mà vương thượng, vương hậu trước kia để làm hồi môn cho người... ”
“ Gửi nơi nào đó tốt một chút, sau này chuộc sau cũng không vội. ” Từ Ân xoa xoa tay, bất đắc dĩ mỉm cười: “ Đi đi. ”
Dương Tịnh Dĩnh nhìn một chút sau đó mới khó khăn gật đầu bước đến bàn trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459802/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.