Buổi sáng Tần Viễn còn có công việc từ sớm, qua ngày mai liền có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút. Chập chững cũng đã dần bước vào mùa đông như tiết trời bên ngoài lại không khá hơn bao nhiêu, thậm chí còn lạnh hơn mấy phần. 
Giữa năm tháng sau khi sa chân vào vũng lầy của tuổi trẻ, Tần Viễn lần đầu tiên nghiêm túc nhìn lại nơi góc phòng. 
Hắn dậy rất sớm, nhẹ nhàng xử lý xong việc của mình, đến khi quay lại vẫn chưa thấy Từ Ân tỉnh. Hôm nay nhất định là Tần Viễn rất bận, trên người mặc vest đen chỉnh tề, caravat được thắt ngay ngắn, chỉ là gương mặt hiện tại của Tần Viễn có chút ngốc nghếch. 
Từ Ân vừa mở mắt đã nhìn thấy người đàn ông ngồi bên cạnh nhìn mình thất thần ngây ngốc. 
Tần Viễn nhìn bộ dạng mơ mơ màng màng chưa tỉnh giấc của Từ Ân, trong lòng đột nhiên có chút kích động không chịu nổi. Hắn nhìn Từ Ân, nở nụ cười hiếm hoi: “ Tỉnh rồi thì dậy thôi, buổi sáng anh có nhờ Tống Dương mua một ít đồ ăn sáng, anh chuẩn bị cho em. ” 
Từ Ân gật đầu rồi vươn vai ngáp dài, rốt cuộc cũng có cảm giác được ngủ ngon, tinh thần coi như không tệ. 
Tần Viễn cười, ép phần tóc rối của cô cho ngay ngắn. Lúc thu tay về nhìn đồng hồ một lúc hắn mới phản ứng lại: “ Lát nữa anh phải đi ký hợp đồng rồi, không ở cùng em được. ” 
“ Đợi ký xong, vào ngày đầu năm mới sẽ cho em một phong bao thật dày. ” Tần Viễn hơi xoay người, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459783/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.