Lão Hải cùng bé con vẫn chưa hiểu gì, khi nghe hai người giải thích thì ông ngơ ngác, còn bé thì rất hào hứng. Nhưng ý tưởng thì hay nhưng hành động quá là khó, ngay bước đầu tiên tạo con diều cũng không thể hoàn thành. Nhìn ba đứa ngốc châu đầu vào làm diều mà ông bực bội, đạp hết chúng ra.
"Lo mà đi chuẩn bị cách điện, dọn dẹp hết đồ, để ta tự làm. Một đám ham ăn, cái gì cũng dám thử."
"Ông biết làm diều sao."
"Đừng xem thường ta, ngày xưa lúc nhỏ ta cái gì ta chẳng chơi qua. Dù sao cũng là đại ca cả làng chài."
"Thật lợi hại."
"Nhanh nhanh đi chuẩn bị, đợi bão đến rồi điện giật chết hết cả đám hay gì."
"Dạ vâng lão đại."
"Láu đáu."
Nhiễm Nhan lôi tất cả đồ nhựa, vải vóc, tấm bạt che hết thuyền gỗ. Còn lôi mấy tấm bạt nhỏ vụn ra cột nhanh làm bao tay, bao chân. Bọc mấy tầng vào xô nhựa cho bé con chui vào ngồi.
Con diều hoàn thành cũng là lúc gió nổi lên, trời chưa tối nhưng những đám mây đã tích tầng tầng lớp lớp trên đầu cả đám. Đám cá mập có vài con bơi đi tránh bão từ lâu, nhưng vẫn rất nhiều không cam tâm bỏ đi mà cứ lởn vởn xung quanh. Chúng có vẻ còn kích thích hơn rất nhiều, cứ tưởng như là chúng sắp được ăn đồ ngon ấy.
"Nơi này đang là tâm bão, chèo ra ngoài đi, quá nguy hiểm."
"Dạ vâng."
Hai con người ham vui vì cứ nghĩ sắp có món ăn mới thì chèo rất hăng say, thuyền cứ lướt băng băng theo con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856957/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.