Ngủ một giấc dậy chính là chuẩn bị bữa tiệc đánh dấu ngày sinh nhật cho tiểu Dương, Giai Giai được thoả ý nguyện bắt thịt con gà trống duy nhất của đảo, vì mấy nay nó có dấu hiệu không thân thiện với đám gà choai choai. Như muốn độc chiếm lãnh địa không cho phép ai lớn lên. Thịt gà nướng, cá bạch tuộc nấu lẩu, tôm hùm phần nướng, phần nấu, có cả vo viên... Lần đầu tiểu Dương ăn nhiều món ngon như vậy, còn đám người lớn cũng được thả bụng ăn sung sướng một ngày.
Nhưng bên phía đất liền thì không sung sướng gì mấy, vấn nạn về khan hiếm nước uống được giải quyết bằng máy lọc nước biển. Nhưng đất đá bị sa mạc hoá nghiêm trọng không trồng được cây xanh, lúa gạo, chỉ có thể dùng thuỷ canh. Vấn đề nước uống còn khó khăn, nói chi đến ăn uống. Khổ thì đến một đôi, nước biển ngày càng lan tràn vào bên trong đất liền, rất rất nhiều thành phố ven biển đã bị vùi ngập dưới nước. Người còn sống biết tin đã bắt đầu làm thuyền để ra khơi. Ít ra là dưới nước có cá, hải sản, họ có thể tự chưng cất nước sạch từ biển, còn ở trên đất chỉ chờ chết.
Nguyên lý chính là vậy, thực hành thì không phải ai cũng biết. Chưa nói đến biển dạo này theo như lão Hải nói chính là bão táp không đoán trước được. Kinh nghiệm nghe tiếng gió, nếm vị biển như lão còn đôi khi không kịp trở tay, huống hồ là người tay mơ. Đi xa thì bão, đi gần lại không có nhiều thức ăn.
Không ngừng ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856955/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.