"Vậy thì tại sao chúng ta lại phải ở đây, lên đường đi, thời gian là vàng là bạc."
"À à cũng đúng."
Hai người bàn tính bàn tính qua lại, đến lúc lão Linh tắm rửa chui vào ổ chăn của bốn người, Nhiễm Nhan mới nhớ đến một chuyện mà mình thấy sai trái.
"Mà không đúng, chẳng phải hệ thống bảo dị năng bị hạn chế, tại sao bộ bài còn sử dụng được."
"Ha ha ta... thật ra lúc gần bước ra thông đạo ta mới nhận được thông báo mình là 1 trong 10 người may mắn được chọn để giữ lại dị năng, sau đó bắt đầu hai giờ bảo hộ."
Lật bàn, cả đám lúc này mới cảm thấy cuộc đời không công bằng.
"Ta muốn khiếu nại."
"Ta khiếu nại, nhiệt liệt khiếu nại."
"Cái gì, đùa ta sao? Đã không có may mắn, mà giờ bảo hộ chỉ có nửa giờ, còn bắt đầu từ lúc ta chưa bước ra khỏi thông đạo."
"Ủa, mọi người có nửa giờ sao."
Cả ba đứa nhìn nhìn lão Linh đang không ngừng co cụm lại trong chăn.
"Khai ra, ngươi là con riêng của cấp cao Hiệp hội Chuyển Giả."
"Không."
"Người nhà."
"Không, ta ở vị diện thấp mà."
Ba người thư hoãn nhan sắc, tạm bỏ qua, xem như chấp nhận số mệnh người âu hoàng. Dù sao còn 10 người khác nữa mà.
"Không lẽ là tình nhân nhỏ."
Nhiễm Nhan vẫn không ngừng lầm bầm, ăn trọn một cái gối vào mặt mới chịu im lặng đi ngủ. Để lão Linh dưỡng sức, đồng thời cả bọn cũng chuẩn bị chế tạo những chiếc xe kéo gọn nhẹ có thể nhanh chóng đi trong tuyết mà không mất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856918/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.