Còn bên Nhiễm Nhan, cùng là mèo tiến hóa thì lại đang co rút vào cổ cô mà nhỏ nhẹ từng tiếng 'meo meo', thỉnh thoảng còn cắn cắn tóc cô giật giật như ý muốn kêu cô chạy đi.
Nhiễm Nhan thở dài, cô thu nạp thành viên đều thật có cá tính riêng biệt.
"Thạch trưởng, anh em có người hết đạn."
"Thông báo mọi người dùng kim ngạch mua đạn dược, tính phí đoàn hội."
"Rõ."
Bạch Quang lúc này mới quay qua Nhiễm Nhan.
"Bé Béo có thể xác định phương hướng của nó không. Chúng ta cần giết chết nó, nếu không mọi người phải rút lui khỏi đây."
Cô lôi cái đầu nhỏ của Béo ra, rõ ràng nó nghe hiểu lời Bạch Quang nói, vì mới rồi nó như giật giật cái mông muốn lùi sâu vào cổ áo cô.
"Bé Béo ngoan, chỉ hướng nó đang ở đâu, nếu không chỉ, chúng ta phải lập tức rút lui, toàn bộ đồ ăn ở đây phải để lại cho nó không được mang theo."
'Meo...'
Thức ăn và uy hiếp, bé mèo nhà ta bắt đầu suy nghĩ rồi một bàn tay mũm mĩm ngắn củn chỉ về một hướng. Bạch Quang thở phào, hỏi tiếp.
"Nó xa không?"
'Meo."
Bé Béo gật gật cái đầu tròn vo của mình mấy cái liên tục, chứng tỏ rất xa.
"Ở tầm xa như vậy mà có thể chỉ huy bọn thú, còn đe dọa luôn cả bé Béo, chứng tỏ nó rất mạnh."
"Cô và bé Béo đi theo ta."
"Được. Giai Giai nhớ đi bên cạnh Đình Đình không được tách ra. Chúng ta đi."
Không chờ mọi người đáp lời, Bạch Quang ôm Nhiễm Nhan vào lòng, biến mất trước mắt mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856904/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.