Khi Lương Nhâm đánh thức mọi người dậy thì chiếc xe đã dừng lại ở một bãi đất trống cách đường quốc lộ 100m, mọi người lần lượt mang hành lí xuống xe. Mấy cậu thanh niên sinh viên rất nhiệt tình, xung phong giúp lấy hành lí trên cao cho các bác lớn tuổi. Bước xuống xe không khí trong lành ngập tràn lan tỏa khắp người, cái mát mẻ của tiết trời khi gần chuyển về sáng, xua tan đi cái mệt mỏi nằm một đêm trên xe của mọi người.
Nhiễm Nhan xếp gọn chăn bông vào ba lô, ôm theo gấu bông trong lòng bước xuống xe, lúc này mới hơn 5 giờ sáng, từ bãi đất cắm trại nhìn xuống nơi xa có thể thấy thị trấn Mới vẫn còn đang chìm trong sương mù. Những ngôi nhà nhỏ xíu đủ màu sắc như một thị trấn mô hình đồ chơi của con nít, cảm giác từ trên cao nhìn xuống vạn vật chính là niềm vui của rất nhiều người có tham vọng, muốn thao túng mọi người,mọi việc trong lòng bàn tay.
Chỗ họ đang đứng có thể là lưng chừng một ngọn núi, đêm qua do đi đường quá tối, mà không để ý mình đã lên núi bao xa hay đã qua mấy con đèo. Cũng may chị Minh là một hướng dẫn rất có trách nhiệm, giới thiệu tường tận lịch sử dãy núi mà họ đang đứng. Chỗ này nhìn cao như vậy nhưng vẫn chỉ là vùng ranh giới gần chân núi chứ chưa tới đỉnh núi, sáng nay mọi người giúp đỡ nhau dựng lều vải được lão Cảnh lôi ra từ bên trong gầm xe, nơi đó Lương Nhâm cũng gửi ké hai chiếc xe đạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856881/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.