Về đến biệt phủ, thấy Ngọc Chân vui vẻ ở trước cổng chờ họ về, ngó ngó không thấy Nhã Uyên mà là cô gái che kín mặt, cô ấy cũng không hỏi nhiều kể cho mọi người nghe, tất cả bọn Lâm Lang hội đã ngủ say, có vài người quá nặng đã bị truyền về tàu, đúng là không thể nhìn người mà đoán. Ngọc Chân không hề đơn giản mà sống được tới tận bây giờ, vào phòng khách lớn còn có những người khác, cả nam lẫn nữ. Có người run rẩy, sợ sệt, có kẻ vô hồn ngồi nơi đó ánh mắt vô thần không động đậy.
- " Đây là tất cả những người bị bọn họ bắt, và bị quỷ hồn đánh dấu, tổng cộng 54 người".
Ngọc Chân lên tiếng, lúc này nhìn về phía Linh Hy cởi mũ choàng xuống mới hốt hoảng, xem ra cô ả Nhã Uyên không cần cô ta phải tự mình xuống tay.
Linh Hy nhìn đám người vô hồn sợ sệt nơi đây cũng không nói gì, lẳng lặng đứng trong góc khuất chờ đợi. Lương Nhâm mang linh miếu của mình ra, bao phủ cả biệt viện, đại lão sử dụng càng lúc càng thuận tay. Đình Đình xuất hiện, giải trừ đánh dấu tất cả bọn người, cùng lúc đó một đám khói đen bay ra từ linh vị giữa phòng bao phủ một khoảng trống. Đám người thấy vậy thì né tránh không ai dám tới gần.
- ' Ma có qui luật, vùng có cấm địa, ngươi xâm nhập địa bàn của ta không nói, còn nhúng tay phá hủy việc của ta, ngươi muốn xúc phạm qui tắc thiên địa'.
Tiếng nói ồm ồm phát ra từ đám khói đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856879/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.