Tiêu Thanh Dương chậm rãi mở phong thư ra đọc: “ Thẩm Minh Hiên, đợi sau khi trẫm hoàn toàn rời khỏi cung, ngươi hãy cho mọi người xem bức thư này. Trẫm có lỗi với lê dân bách tính, có lỗi với sự tin tưởng của các khanh. Trẫm bị một căn bệnh nan y không cách nào trị khỏi. Gương mặt vì bị bệnh mà biến đổi rất nhiều, đến mức trẫm không có dũng khí để xuất hiện trước mặt các ái khanh. Trẫm rời khỏi cung cũng là muốn tìm niềm vui cho mình trước khi hoàn toàn rời khỏi cõi đời. Này trẫm giao lại ngai vàng của trẫm cho một người khác. Hắn tuy tuổi còn nhỏ, nhưng thông hiểu đạo lý và cách trị quốc. Trẫm tin tưởng hắn cùng sự trợ giúp của các khanh sẽ giúp Vạn Lịch an bình thịnh trị giống như trẫm đã làm. Chiếu truyền ngôi trẫm đã thảo, đang cất giữ chỗ cửu cửu Chân vương của trẫm.”
Nghe xong mọi người lại càng xôn xao hơn. Hoàng thượng từ khi nào tin tưởng Chân vương đến vậy, đến Chiếu truyền ngôi cũng giao cho y? Chân Vương mặc kệ sự xôn xao của mọi người, cầm lên cuộn vải màu vàng mà hắn gọi là “ Chiếu truyền ngôi” đọc dõng dạc trước mặt mọi người:
“ Phụng thiên thừa vận. Hoàng đế chiếu viết. Nay trẫm bệnh tình trầm trọng, không thể tiếp tục ngồi trên ngôi vương. Trẫm truyền ngôi lại cho đệ đệ của trẫm là Lục hoàng tử Chân Vân Thiên. Khâm thử.”
Gần như tất cả mọi người đều sửng sốt kinh ngạc. Lục hoàng tử chẳng phải chính là vị hoàng tử ốm yếu, bệnh tật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-lam-npc-phan-dien/3068626/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.