Tiểu Châu quỳ xuống hành lễ:
- Bái kiến Vương Gia, Phu Nhân!
- Đứng lên đi
Nói xong bà chạy đến bên giường Vân Như, lo lắng hỏi:
- Ôi con gái của ta, sao con lại dại dột nhảy xuống sông thế? Con biết ta đau lòng lắm không?
- Con...... Con xin lỗi phụ vương, phụ mẫu! Là con gái bất hiếu.......
Nói rồi Yên Như quỳ gối xuống, mẹ cô thấy vậy liền đỡ cô lên, nói:
- Không....... Không phải lỗi của con! Là ta........ Là ta ép con vào cung! Ta xin lỗi...... Hãy tha thứ cho ta .....
Nói rồi bà bật khóc nức nở, chồng bà - Vân Trọng An đỡ bà dậy:
- Trong chuyện này cả ta và phu nhân đều có lỗi hết!....
Nói rồi ông quay qua Như Yên:
- Con có thể tha thứ cho ta và phu nhân được không? Coi như ta xin con đó!
Như Yên làm sát thủ bao nhiêu năm gặp cảnh này lòng cô cũng đau lắm. Dù cô không phải con gái ruột của họ nhưng đằng nào họ cũng là cha mẹ của thân chủ của cô, cô không nỡ........... Nghĩ thông cô cầm tay hai người kia, nước mắt dâng trào:
- Không..... Con không trách hai người đâu! Hai người đừng như vậy.........
Phu Nhân nghe thấy những lời này từ chính miệng con gái của mình thì nước mắt bà lại ttafo ra lần nữa:
- Ôi con gái của ta con lớn rồi!
Cô nghĩ cứ ngồi đây ca thì sẽ kiệt sức đến chết mất:
- Thôi mà cha mẹ, hai người cũng về nghỉ đi! Con nghĩ hai người cũng mệt rồi!
- Ta quên mất là con mới dậy chắc vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ko-a-ta-thich/123210/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.