Đi vào hang núi này hắn mới phát hiện, thì ra bên trong động không sâu lắm, bất quá tầm 2, 3 trượng, ngoài dự đoán mọi người chính là trong động lại rải đầy cỏ khô, trên đất cũng có đảo qua vết tích là có người đã từng đến qua, Trương Siêu Quần trong lòng thịch thịch nhảy loạn, cổ nhân nói cái gì quân tử bất khi ám thất, cái gọi là ám thất, thì phải là hắc ám đen thui không thấy gì, nhưng đáng tiếc, sơn động nho nhỏ này không một chút nào ám, lại là sáng trưng, ánh mặt trời chiếu ở trên mặt tuyết, phản xạ quang ảnh ở trong động lay động. 
Trương Siêu Quần đem Chu Cửu Chân từ trong lòng buông ra, thấy nàng lông mày cau lại, nên hỏi: 
– Rất đau sao? 
Chu Cửu Chân đáng thương gật gật đầu, đỏ bừng bừng trên mặt bị khúc xạ ánh sáng bên ngoài phản chiếu lên càng là xinh đẹp bắn ra bốn phía, Trương Siêu Quần đưa chân phải của nàng uy hữu khẽ nâng lên, nhẹ nhàng tìm thấy nơi cổ chân, Chu Cửu Chân bị đau, đau la “ úi” thành tiếng, Trương Siêu Quần đưa tay cởi ra chiếc hài, một đôi khéo léo chân ngọc, cũng tinh xảo như vậy, không khỏi tâm thần rung động, trong lòng tim nhảy lên như cổ, nhẹ nhàng ở trên chân nàng vuốt ve. 
Chu Cửu Chân mắc cỡ không dám đi nhìn hắn, vầng trán cúi xuống, cái cổ da thịt trắng loáng, mái tóc xoã tung, thực sự là đẹp không sao tả xiết, vừa ở cổ chân nàng nắm nhẹ, vừa nói: 
– Cửu Chân, muội đẹp như thế, tương lai sau này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589688/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.