Ra khỏi Hồng Mai Sơn Trang, Trương Siêu Quần chỉ thấy trời đất cùng phủ một màu trong làn áo bạc, phong cảnh bực này, thật là đẹp không sao tả xiết, hắn cùng Chu Cửu Chân đi thẳng một hồi, Chu Cửu Chân bỗng nhiên nói: 
– Ngày ấy ở ngay tại đây đã gặp phải ngươi, Trương công tử có còn nhớ không? 
Trương Siêu Quần cười nói: 
– Sao không nhớ rõ? Bất quá khi đó thực sự là đáng tiếc là không gặp được tiểu thư mỹ lệ này.. 
Chu Cửu Chân mặt ửng hồng lên, không nghĩ tới Trương công tử này nhìn qua thật hiểu biết nhiều chuyện, nho nhã phong lưu, nhưng nói chuyện cũng rất là lớn mật cực điểm, trong lúc này nàng đang được công tử tán thưởng, dù gì thì Chu Cửu Chân vẫn là mở cờ trong bụng, trong miệng nàng lại nói: 
– Trương công tử quá khen, Chu Cửu Chân thật là không dám nhận. 
Trương Siêu Quần hư tình giả ý kinh ngạc thốt lên nói: 
– À..thì ra tiểu thư tên gọi Chu Cửu Chân, tên rất là hay a! 
Chu Cửu Chân e thẹn nói: 
– Nơi nào mà hay, cái tên mùi vị chẳng giống như là một cô nương. 
Nàng bật thốt lên… 
Trương Siêu Quần nói: 
– Tiểu thư có chỗ không biết, trên cõi đời này, các cô nương thường được gọi là Mai, Lan, Cúc, Trúc thì thật quá là tâm thường, Chu Cửu Chân … Chu Cửu Chân cái danh tự này khác với tất cả mọi người, ý nghĩa trong trắng lộ hồng chân thật, phi thường thật đặc biệt, tên như vậy mới càng có tính cách, rất là hay. 
Chu Cửu Chân ngại ngùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589687/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.