Thư sinh trung niên ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh nhìn Trương Siêu Quần, nói: 
– Ngươi tại sao lại biết thân phận của ta? Ngươi là ai? 
Quả nhiên là y! Trương Siêu Quần cười ha ha, đang muốn nói chuyện, thì Hà Thái Xung đang bị thương kinh thanh hỏi tới: 
– Ngươi là Dương Tiêu của Minh giáo? 
Dương Tiêu khẽ nói: 
– Ta chính là Dương Tiêu, Hà chưởng môn ngươi bị thương, đang còn không ngừng chảy máu, sao không quay về núi Côn Luân đi? 
Hà Thái Xung trên mặt vừa giận vừa sợ, cắn răng một cái, quay đầu lại lảo đảo vọt đi. 
Dương Tiêu lại hướng về Trương Siêu Quần hỏi: 
– Tiểu huynh đệ, ngươi đã từng gặp ta sao? 
Trương Siêu Quần mỉm cười nói: 
– Vãn bối nghe nói các hạ ở ẩn cư trên đỉnh Tọa Vọng Phong của khu vực Côn Luân, Dương tả sứ cùng Phạm hữu sứ trong chốn võ lâm lừng danh là mỹ nam tử, chỉ cần thấy mặt, liền có thể đoán được mấy phần. 
Dương Tiêu càng kinh ngạc, nói: 
– Ngươi… ngay cả Phạm Diêu cũng biết? Ngươi …đến tột cùng là ai? Cùng Minh giáo có liên quan gì? 
Trương Siêu Quần nhưng không trả lời, mà chỉ vào Dương Bất Hối nói: 
– Vãn bối từ vạn dặm xa xôi đến Côn Luân sơn, không phải là tới đây để trả lời những câu hỏi của các hạ, mà do có người ủy thác, đem tiểu cô nương này đưa đến giao cho các hạ. 
Dương Tiêu thấy tiểu cô nương kia xinh đẹp đáng yêu, một đôi mắt to chử đen láy nên nói: 
– Tiểu cô nương này là ai? 
Trương Siêu Quần nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589683/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.