Đăng Châu cách Thái Sơn cũng không tính là quá xa, dùng xe lửa chỉ cần hơn nửa ngày là đến rồi. Nơi này là cảng phồn hoa nhất của phía bắc Đại Tống, không có chuyện đứng thứ hai, bởi vì rất nhiều thuyền vận chuyển đi phía nam đều dừng lại ở chỗ này, sau đó vận chuyển hàng hóa lên xe lửa vận chuyển vào phía bắc nội địa, có thể nói nơi này là đầu mối then chốt của việc vận chuyển giao thông phía nam bắc, bởi vậy khi Triệu Tín tới nơi, cũng thấy cảnh tượng ngựa xe đông nghịt, cảnh thành thị phồn hoa gần như đã có thể so sánh với thành Đông Kinh rồi.
Sau khi đến Đăng Châu, lập tức có người của Hoàng Thành Ty bàn bạc với Triệu Tín, sau đó sắp xếp y vào quân cảng bên cạnh cảng Đăng Châu, lúc này trong quân cảng đã có một hạm đội đang chờ y, mà khi nhìn thấy tướng lĩnh dẫn đầu hạm đội này, cũng không giấu được vui mừng bất ngờ gọi to một tiếng nói:
- Thành ca, sao lại là huynh?
- Ha ha, ta biết ngay sẽ làm ngươi sợ tới nhảy dựng lên mà. Có phải đang cảm thấy vui mừng bất ngờ lắm không?
Chỉ thấy vị tướng lĩnh trước mắt này là một thanh niên hơn hai mươi tuổi lúc này cũng quát to một tiếng, trên khuôn mặt trẻ tuổi còn nở nụ cười bỡn cợt, nhìn thế nào cũng không không giống như là một vị tướng lĩnh chỉ huy hải quân.
Người tướng lĩnh trẻ tuổi tên là Lý Thành, chính là bạn tốt của Triệu Tín và đại ca Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3745560/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.