🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đăng Châu cách Thái Sơn cũng không tính là quá xa, dùng xe lửa chỉ cần hơn nửa ngày là đến rồi. Nơi này là cảng phồn hoa nhất của phía bắc Đại Tống, không có chuyện đứng thứ hai, bởi vì rất nhiều thuyền vận chuyển đi phía nam đều dừng lại ở chỗ này, sau đó vận chuyển hàng hóa lên xe lửa vận chuyển vào phía bắc nội địa, có thể nói nơi này là đầu mối then chốt của việc vận chuyển giao thông phía nam bắc, bởi vậy khi Triệu Tín tới nơi, cũng thấy cảnh tượng ngựa xe đông nghịt, cảnh thành thị phồn hoa gần như đã có thể so sánh với thành Đông Kinh rồi. 

 Sau khi đến Đăng Châu, lập tức có người của Hoàng Thành Ty bàn bạc với Triệu Tín, sau đó sắp xếp y vào quân cảng bên cạnh cảng Đăng Châu, lúc này trong quân cảng đã có một hạm đội đang chờ y, mà khi nhìn thấy tướng lĩnh dẫn đầu hạm đội này, cũng không giấu được vui mừng bất ngờ gọi to một tiếng nói: 

 - Thành ca, sao lại là huynh? 

 - Ha ha, ta biết ngay sẽ làm ngươi sợ tới nhảy dựng lên mà. Có phải đang cảm thấy vui mừng bất ngờ lắm không? 

 Chỉ thấy vị tướng lĩnh trước mắt này là một thanh niên hơn hai mươi tuổi lúc này cũng quát to một tiếng, trên khuôn mặt trẻ tuổi còn nở nụ cười bỡn cợt, nhìn thế nào cũng không không giống như là một vị tướng lĩnh chỉ huy hải quân. 

 Người tướng lĩnh trẻ tuổi tên là Lý Thành, chính là bạn tốt của Triệu Tín và đại ca Triệu Giai ở Trường quân đội. Lý Thành cũng xuất thân nhà tướng, Lý gia bọn họ tuy rằng không hiển hách giống như Tào Cao hai nhà nhưng là gia đình nhà tướng nổi danh, hơn nữa Lý Thành cực kỳ có thiên phú trong lĩnh vực quân sự, sau khi tốt nghiệp cùng với Triệu Giai, anh ta gia nhập vào hạm đội Nam Dương chinh chiến khắp nơi, có nhiều chiến công nhanh chóng thăng cấp làm thống lĩnh hạm đội, cũng là thống lĩnh hạm đội trẻ tuổi nhất hải quân, được xưng là Thống soái tương lai của hải quân Đại Tống, lần này Triệu Tín đi Oa quốc, chính là do Lý Thành suất lĩnh hạm đội phụ trợ. 

 Lúc này Triệu Tín cũng cười to. Lý Thành là bạn tốt của đại ca của y Triệu Giai, trước kia cũng thường xuyên tới Lăng Vương phủ chơi, cho nên hết sức quen thuộc với huynh đệ bọn họ. Bây giờ có thể gặp lại ở đây, tự nhiên có niềm vui sướng khi gặp bạn cũ ở cố hương: 

 - Ha ha đúng là làm giật mình, tính đi tính lại cũng nhiều năm rồi ta không gặp huynh rồi Thành ca. Tuy nhiên thường xuyên nghe được danh tiếng của Thành ca huynh. Cái danh Thống soái tương lai của Hải quân Đại Tống sớm đã truyền khắp kinh thành, nghe nói trong kinh thành các con cháu trong các nhà tướng đều coi Thành ca huynh là thần tượng rồi. 

 - Thống soái tương lai cái khỉ gì. Hiện tại cấp trên sắp bị ta làm tức chết rồi, bằng không cũng đã không điều ta từ hạm đội Nam Dương sang hạm đội Bắc Hải thế này! 

 Lý Thành cũng chẳng hề để ý xua tay nói, y cũng không quan tâm danh tiếng Thống soái tương lai gì, thậm chí nếu không phải trong nhà ép buộc y, nói không chừng y đã sớm chạy tới châu Âu chỗ Triệu Giai ôm mỹ nữ tóc vàng rồi. 

 - Hả? Thành ca huynh lại gây ra họa gì, không ngờ làm cấp trên tức giận như vậy? 

 Triệu Tín nghe đến đó cũng không khỏi sửng sốt nói. Y hiểu tính cách của Lý Thành, biết vị huynh trưởng này tuy rằng quân sự tài hoa hơn người, nhưng tính cách lại vô cùng quái đản, tính cách dường như chuyện gì cũng có thể làm ra được, gây ra họa gần như là chuyện thường. 

 Chuyện này phải nói rõ một chút. Hải quân Đại Tống sau khi trải qua nhiều lần cải cách, chủ yếu chia làm ba hạm đội, trong đó hạm đội Bắc Hải chủ yếu phòng ngự khu vực gần biển của Đại Tống, mặt khác còn có hạm đội Nam Dương và hạm đội viễn chinh, trong đó hạm đội Nam Dương chủ yếu phải chịu trách nhiệm tiến công và phòng ngự vùng Nam Dương, hạm đội viễn chinh còn lại là mới thành lập, chủ yếu là phụ trách việc Đại Tống tiến công chiếm đóng Thiên Trúc, châu Phi, châu Âu và những nơi khác. Bởi vì chức trách của ba hạm đội khác nhau, cho nên thực lực cũng khác nhau, trong đó hạm đội Bắc Hải chỉ phụ trách phòng ngự, cho nên thực lực không mạnh, cơ hội lập công cũng ít, so sánh chút thì vẫn là thực lực hạm đội Nam Dương và hạm đội viễn chinh mạnh, cơ hội lập công cũng nhiều, tướng lĩnh hai hạm đội này dĩ nhiên thăng cấp cũng nhanh, Lý Thành không ngờ bị điều từ hạm đội Nam Dương đến hạm đội Bắc Hải, đây nhất định là bị giáng chức rồi. 


 Tuy nhiên Triệu Tín cũng là người trẻ tuổi, rất nhanh cất giọng đùa giỡn nói. Dương ca trong lời nói của y là bạn tốt của Triệu Giai Dương Sĩ Lượng, thời gian trước Dương Sĩ Lượng cũng đi châu Âu trợ giúp Triệu Giai ổn định cục diện ở đó. 

 Vừa nghe Triệu Tín nhắc tới chuyện này, Lý Thành lập tức lộ ra vẻ mặt tức giận nói: 

 - Đệ nghĩ rằng ta không muốn đi châu Âu ư, nơi đó chẳng những là địa bàn của đại ca đệ, hơn nữa toàn là mỹ nữ tóc vàng mắt xanh, ta nằm mơ cũng muốn đi, vốn ta cùng Sĩ Lượng huynh cũng đã hẹn nhất định phải đi châu Âu, nhưng chuyện này không biết sao cha ta đã biết, kết quả ông nói ta ở hạm đội Nam Dương tiền đồ rộng lớn, nếu đi hạm đội viễn chinh còn phải bắt đầu lại từ đầu, cho nên bắt ta ở lại, hơn nữa còn nói nếu ta dám đi hạm đội viễn chinh, ông sẽ trục xuất ta ra khỏi gia môn, không nhận ta là con, hơn nữa lại thêm mẹ ta cố ý chạy đến chỗ ta khóc vài ngày, đệ nói ta còn đi châu Âu thế nào? 

 Khi Lý Thành nói xong lời cuối cùng, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt không cam lòng, y mặc dù háo sắc, nhưng kỳ thật cũng là đứa con có hiếu, cho nên cũng không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của cha mẹ, lúc này mới chỉ đành ở lại, có điều tính cách y háo sắc như mệnh vẫn gây ra đại họa, thiếu chút nữa gây ra chiến tranh giữa Đại Tống với tù trưởng thế lực không nhỏ ở Nam Dương, vì thế lúc này mới bị giáng chức đến hạm đội Bắc Hải.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.