Trong hoàng cung Hoàng Long phủ thành của Kim quốc, Ngô Khất Mãi vẻ mặt kiên quyết lớn tiếng nói chuyện với A Cốt Đả đang ngồi trên hoàng vị. Từ sau khi bị Đại Tống chặn đường đến Hoàng Long phủ, bọn họ giống như đàn sói hoang bị nhốt trong lồng sắt vậy. Nếu mà còn không nghĩ cách thoát khỏi cái lồng sắt này thì sớm muộn cũng chết đói. Tuy nhiên A Cốt Đả tất nhiên sẽ không ngồi đây chờ chết, cho nên bọn họ nghĩ cách từ nơi băng giá phương Bắc chiêu mộ được cũng không ít dân Tungus gia nhập với đội quân của bọn họ, khiến cho binh lực của họ tăng lên rất nhiều. Hiện tại, thực lực của họ đã lên đến đỉnh của đỉnh rồi, cho nên không ít người hò hét muốn đánh đến Đại Tống, đánh tan Đại Tống cho chúng vào nhà lao hết.
- Chuyện này…
A Cốt Đả nghe lời em trai nói nhưng có chút do dự. Tuy rằng thực lực của bọn họ tăng nhanh, nhưng nghĩ đến lúc trước giao chiến, quân Tống biểu hiện ra sức mạnh kinh khủng, đặc biệt khi thấy được sức mạnh của hỏa khí làm cho gã cảm thấy chẳng có điều gì nắm chắc trong tay cả. Nếu như mà không phải xuất binh, binh lực của bọn họ đã đủ, gần như tất cả tài nguyên trong nước đều dồn hết lên cho quân đội. Loại tình trạng này căn bản chẳng bình thường tẹo nào, hơn nữa cũng chẳng thể kéo dài lâu. Vậy nên, nếu mà không mở rộng lực lượng thì chẳng cần quân Tống tấn công, chính bọn họ sẽ tự bị hủy hoại mất.
- Đại ca, huynh là người làm việc rất quyết đoán, nhưng sao giờ lại do dự như vậy chứ?
Nhìn thấy bộ dạng không nắm chắc của A Cốt Đả, Ngô Khất Mãi lo lắng vô cùng lập tức nói. Bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên y thấy đại ca do dự như thế. Điều này, làm cho y có chút bất an, nhưng y vẫn không muốn nghĩ nhiều, đối với y mà nói, bị chịu nhục trước quân Tống trở thành con chó bị nhốt ở Hoàng Long phủ như vậy, thà đánh nhau một trận oanh liệt, dù chết thì cũng đau nhanh một chút.
Nghe đệ đệ nói mình trở nên không quả quyết, A Cốt Đả cũng không khỏi cười gượng một cái, gã cũng muốn ra một quyết định ngay, nhưng tình hình hiện tại không cho phép gã dễ dàng đưa ra quyết định như vậy, chuyện này mà đi sai một bước thì toàn bộ nước Kim sẽ diệt vong, gã lại còn được đời trước gửi hết tâm huyết bảo vệ nước Kim, nên gã không thể không cẩn thận.
Cũng chính vì vậy, cho nên sau khi A Cốt Đả nghe đệ đệ trách móc thì kích động, gã cũng chẳng có nóng lòng đưa ra quyết định mà bình tĩnh nói:
- Nhị đệ, xuất binh không phải là chuyện nhỏ, ta cũng cần suy nghĩ thêm một chút. Hơn nữa, đệ cũng nên để tâm hơn đến tình hình Đại Tống thay đổi ra sao, chỉ có như vậy, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng được.
Thấy đại ca khuyên đừng nên hành động vội vàng, Ngô Khất Mãi cũng chẳng còn cách nào, cuối cùng cũng đành cáo lui để lại A Cốt Đả một mình lặng lẽ suy nghĩ trên ngai vàng. Mà khi Ngô Khất Mãi ra khỏi cửa điện, không kìm được quay đầu nhìn vị đại ca của mình, tuy rằng A Cốt Đả đang thời trai tráng nhưng vì trước đây y bị thương, hơn nữa vài năm nay hao tâm tổn sức tranh đấu với Đại Tống nên nhìn y già hơn tuổi thật rất nhiều, thậm chí ngay cả tóc mai cũng lốm đốm điểm vài sợi tóc bạc, làm cho Ngô Khất Mãi cũng phải thở dài thương tiếc một cái, sau mới xoay người ra ngoài đại điện.
Ngay khi Ngô Khất Mãi ra khỏi hoàng cung, chuẩn bị xử lý một số quân vụ ở phủ đệ của mình, chợt thấy một chiếc xe ngựa chậm rãi dừng hẳn trước mặt y, sau đó cửa sổ xe mở ra, một gương mặt quen thuộc cười nói với y:
- Không ngờ lại gặp được Yến Vương điện hạ ở nơi này, không biết có thể mời Điện hạ lên xe không vậy?
Nhìn thấy trong xe có người quen, Ngô Khất Mãi không hỏi ngạc nhiên, bởi vì người trong xe không ngờ là Gia Luật Nô Chương từ Liêu quốc đã đầu hàng Kim quốc. Tên Gia Luật Nô Chương này từng mấy lần náo loạn triều chính ở Liêu quốc, vì lập nhiều công lao cống hiến cho Kim quốc không ít nên tên Gia Luật Nô Chương mới được phong làm Thái phó, quản lý chính vụ cả nước, trở thành người thân cận nhất của A Cốt Đả và Ngô Khất Mãi, mà Ngô Khất Mãi được phong là Yến Vương, hai người đều là trợ thủ đắc lực của A Cốt Đả.
- Ha ha, thật không ngờ lại gặp được Thái phó như vậy, nếu Thái phó có lời mời, bổn vương tự nhiên cầu mà không được!
Ngô Khất Mãi lập tức mở miệng cười nói, chẳng qua trong lòng y lại có chút nghi hoặc, bởi vì y cùng Gia Luật Nô Chương mặc dù đều là trợ tá đắc lực của A Cốt Đả nhưng bình thường nếu không có chuyện gì thì chẳng bao giờ đi cùng nhau. Bỗng nhiên hôm nay gã lại mời lên xe, làm trong lòng Ngô Khất Mãi không khỏi thấy kỳ lạ, chẳng qua là giữ thể diện cho Gia Luật Nô Chương mà thôi.
Ngô Khất Mãi lập tức lên xe ngựa, xe ngựa chậm rãi chạy, chỉ thấy Gia Luật Nô Chương nói ngay vào điểm chính:
- Yến Vương điện hạ, lần này ngài tiến cung là để khuyên Bệ hạ xuất binh sao?
- Đúng vậy, ta đúng là đi khuyên bảo hoàng huynh xuất binh!
Ngô Khất Mãi nghe được lời của Gia Luật Nô Chương cũng không thấy lạ, vì trên trên dưới dưới triều đình ai cũng biết điều này, trước y cũng không ít người khuyên đại ca của y xuất binh, mà y cũng nói rõ lập trường của mình mấy lần rồi, bởi vậy, Gia Luật Nô Chương có thể đoán được ý đồ của mình cũng là chuyện bình thường.
Nhìn thấy Ngô Khất Mãi gật đầu, Gia Luật Nô Chương cũng nở nụ cười thần bí nói:
- Tuy nhiên, xem ra Điện hạ khuyên bảo cũng không có kết quả gì, chỉ sợ Bệ hạ sẽ không có quyết tâm xuất binh đâu!
Ngô Khất Mãi nghe đến đó ngẩng đầu liếc nhìn Gia Luật Nô Chương một cái, sau đó lại gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, hoàng huynh vẫn luôn cẩn thận với quyết định xuất binh, dù nói trên phương diện nào đi chăng nữa, chúng ta đang ở thế yếu, một quyết định sai lầm sẽ làm đất nước ta diệt vong, nên chủ ý của hoàng huynh ta có thể hiểu được.
Nghe thấy lời của Ngô Khất Mãi, Gia Luật Nô Chương chợt lắc đầu thở dài một tiếng, sau đó mới nói:
- Yến Vương điện hạ, hạ thần có một chuyện xin thỉnh giáo một chút!
- Vấn đề gì?
Ngô Khất Mãi có chút không vui nói.
Bởi vì Gia Luật Nô Chương lại lắc đầu, lại thở dài, làm y cảm thấy như mình nói sai điều gì đó. Chẳng qua ngay bây giờ y muốn biết Gia Luật Nô Chương đang làm cái quái quỷ gì vậy?
- Rất đơn giản, lúc trẻ Yến Vương đã bắt đầu dẫn binh, bây giờ lại làm Tổng tham mưu toàn bộ chính vụ, hiếu rất rõ tình hình quân đội của Kim quốc, nếu đã như vậy, vậy hạ thần có chuyện muốn hỏi, Yến Vương ngài xem, quân đội Kim quốc là giỏi thủ hay giỏi công?
Bỗng nhiên Gia Luật Nô Chương trịnh trọng hỏi.
- Tất nhiên là giỏi công rồi, quân đội của Kim quốc ta chủ yếu là kỵ binh, thiên hạ này nơi đâu lại có kỵ binh giỏi thủ chứ?
Ngô Khất Mãi đáp, đồng thời cũng đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Gia Luật Nô Chương, bởi vì y không hiểu tại sao gã lại hỏi một vấn đề ai ai trong thiên hạ cũng biết như vậy chứ?
- Đúng vậy, người trong thiên hạ đều biết quân đội Kim quốc ta đều giỏi tấn công, tình báo của Đại Tống với các nước đối đầu đều hiểu biết rõ ràng chi tiết, nên ắt cũng biết kỵ binh Kim quốc ta giỏi công mà không giỏi thủ. Đứng ở vị trí của Đại Tống mà nói, bọn họ chỉ có thể tấn công mới có thể chiếm được ưu thế. Nhưng vì sao vài năm nay bọn họ chỉ bao vây chúng ta chặt như vậy, lại không có ý chủ động tấn công?
Lúc này, Gia Luật Nô Chương mở miệng hỏi.
- Điều này có cái gì đó sai sai, lúc đầu Đại Tống thâu tóm phần lớn đất Liêu Quốc, đã không còn sức đánh tiếp về hướng bắc, lại thêm Gia Luật Thuần đầu hàng rồi phản bội, khiến cho tinh lực của bọn họ dồn hết vào việc của Gia Luật Thuần, cho nên chỉ có thể tạm dừng chiến tranh với chúng ta. Nhưng chờ đến khi Đại Tống qua lúc trì hoãn ấy, nhât định sẽ lại tiến đánh chúng ta, đây cũng là lý do tại sao ta nên nhanh chóng xuất binh. Vừa rối chẳng phải ngươi cũng nói đó sao, chúng ta giỏi công mà không giỏi thủ, cho nên chủ động tấn công mới có thể có ưu thế lớn hơn nữa.
Ngô Khất Mãi nhìn Gia Luật Nô Chương nói, mà nghĩ mãi cũng chẳng biết ý đồ của những lời nói đó là gì.
- Không, nó thật kỳ lạ, lúc trước Đại Tống đích thực là bởi vì đủ mọi nguyên nhân mới không tiến công chúng ta, nhưng điện hạ ngài nên suy nghĩ một chút, dựa vào thế lực của Đại Tống hùng cường, mấy năm nay chỉ sợ giai đoạn trì hoãn đã qua, thậm chí nghe nói bọn họ đã bắt sống Gia Luật Thuần, như vậy, nhìn xung quanh Đại Tống, kẻ thù có thể tạo nên sự uy hiệp sợ rằng chỉ còn lại chúng ta thôi. Vậy cớ sao ngay cả một tín hiệu tấn công chúng ta, bọn họ cũng không có chứ?
Gia Luật Nô Chương lại hỏi lại lần nữa.
- Thái phó, nếu ngươi biết việc gì thì cứ nói thẳng không phải vòng vèo làm gì!
Ngô Khất Mãi bị Gia Luật Nô Chương nói đi nói lại vấn đề này làm cho đau đầu liền đáp.
Y tuy rằng rất thông minh nhưng dù sao cũng là người Nữ Chân, rất chi là không thích cái kiểu nói chuyện lòng vòng như vậy.
- Ha ha, thật ra ta cũng chỉ đoán bừa thôi, thiết nghĩ Điện hạ chắc ngài cũng biết, Đại Tống bất chấp theo đuôi Kim quốc chúng ta, chủ yếu là do Lăng Vương điện hạ của Đại Tống chán ghét chúng ta vô cùng, hơn nữa hắn lại có chút ân oán cá nhân với gia tộc của Điện hạ, trực tiếp làm Đại Tống càng thêm căm ghét chúng ta. Nhưng mấy năm nay vị Lăng Vương kia không màng chính sự, tiểu Hoàng đế Đại Tống cũng đã lớn lên mà “vua nào triều thần nấy”. Nên ta đoán ảnh hưởng từ một vài quyết sách của vị Lăng Vương ấy đã không lớn như vậy. Cũng có thể do vậy nên họ không còn coi trọng chúng ta nữa, lúc này mới trì hoãn lâu vậy.
Gia Luật Nô Chương lúc này ha hả cười mà nói.
Phân tích của gã cũng không phải không có lý, chỉ là sai toàn bộ mất rồi. Đại Tống sở dĩ trì hoãn tấn công Kim quốc, chủ yếu vẫn là Triệu Nhan muốn tập trung toàn lực giải quyết xâm phạm biên giới miền bắc, tránh sau này lại xảy ra sai sót gì, nên đang giải quyết uy hiếp từ xung quanh, Đại Tống mới không động thủ với chúng. Nếu không với tính tình của Triệu Hú, sớm đã xuất binh đến Kim quốc rồi.
- Hả? Chuyện gì?
Ngô Nhất Mãi lập tức cau mày nhìn về phía Gia Luật Nô Chương nói.
- Điện hạ, nếu như hạ thần đoán không sai, đó có nghĩa là thái độ của Đại Tống đối với chúng ta thay đổi, nhưng không có nghĩa họ sẽ hoàn toàn buông tha cho chúng ta. Dù sao Triệu Nhan cũng không phải đơn giản, cũng không ai biết hắn sẽ dùng biện pháp gì gây ảnh hưởng đến quyết sách của Đại Tống. Bởi vậy trước đó chúng ta nhất định phải làm một việc có thể thay đổi thế cục của hai nước bây giờ!
Gia Luật Nô Chương ánh mắt lóe lên, trên mặt tựa như có nét điên cuồng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]