Ngoài cảng Quảng Châu, mấy thuyền hơi nước đang chậm rãi tiến vào cảng, hai vợ chồng Henry bé ở trên một con thuyền trong số đó. Vốn đội tàu từ châu Âu về cũng phải đến cả trăm thuyền, tuy nhiên sau khi tới cảng Ngưu Đầu, phần lớn số thuyền đều lần lượt rời đi. Dù sao đội tàu này vốn là tập hợp của rất nhiều thương gia, sau khi đến vùng biển của Đại Tống đều có việc phải làm. Tuy nhiên ngồi thuyền Henry bé cùng Hứa Bảo vì muốn đến Quảng Châu, sau đó họ còn phải tới kinh thành, đợi triều đình phán quyết.
Con thuyền vừa tới cảng Quảng Châu, Henry bé lập tức cảm nhận thấy một mùi là lạ. Trước y cũng từng đi qua vài cảng lớn nhỏ bỏ trống ở Nam Dương, tuy mấy cảng này mặc dù có rất nhiều người Tống, nhưng cũng có nhiều người ở các quốc gia khác nữa. Hơn nữa, bởi vì khí hậu mỗi nơi mỗi khác làm cho mỗi cảng có sự đặc sắc riêng, nên nó không được tính là cửa cảng chính thống của người Tống, cũng chính vì vậy nên y vô cùng háo hức chờ đến cảng Quảng Châu.
Đúng là Quảng Châu không làm y thất vọng. Khi y đi vào cảng Quảng Châu, chỉ thấy trong cảng thuyền ra ra vào vào như nước chảy không ngừng, gần như toàn bộ cảng chất đầy hàng. Nhưng trong cảng cũng có không ít quản lý, chỉ huy thuyền vào ra có quy luật, cho nên thuyền tuy nhiều nhưng không bao giờ có tình trạng chật chội bao giờ. Từ điểm này cũng có thể nói không nơi nào có thể so sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3742558/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.